- Nếu như vừa rồi tiểu tử kia đến chết cũng không đáp ứng thì sao? !
- Vậy là tốt nhất, ta ước gì là loại đó!
Chu Báo nhướng mày.
- Đến lúc đó lão tử ở trước mặt mọi người, rút hồn luyện phách hắn, lộ ra tất cả chuyện của hắn từ nhỏ đến lớn, vậy sẽ tìm ra mục đích hắn tiếp cận với nữ nhi của ta, hắc hắc, vậy hẳn là một chuyện rất thoải mái a? !
Hai người Tống Tử Phật và Vương Xà nhìn nhau im lặng, đồng thời hạ quyết tâm, quyết không để cho người của mình đánh chủ ý lên con gái của tên này, quả thực chính là muốn chết a, một câu không hợp liền muốn rút hồn luyện phách.
- Tốt rồi, hai vị, trò dã diễn xong, cũng nên nói mục đích của hai vị a, các ngươi từ thật xa chạy đến chỗ này của ta, không phải chỉ là vì xem trò vui đấy chứ? !
- Không phải, chỉ là biểu đạt kính ý với ngươi thôi!
- Biểu đạt kính ý với a? !
Chu Báo có chút sờ không được ý nghĩ
- Có ý tứ gì? !
- Phán đoán của ngươi không sai, Viễn Cổ Thần Điện kia quả thật có vấn đề, chúng ta không có hành động thiếu suy nghĩ là chính xác, cho nên mới biểu đạt lòng biết ơn với ngươi!
- Ha ha, chỉ vì chút chuyện cỏn con này thôi sao!
- Đây chỉ là chuyện thứ nhất, còn có chuyện thứ hai nữa!
- Xem bộ dáng của các ngươi, tựa hồ chuyện thứ hai này có chút khó xử!
- Đã có người của Đại Thế Giới khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629919/chuong-1231.html