Đây là điểm đáng ngờ.
Đột nhiên, Chu Báo đối với Tống Tử Phật này có cực đại hứng thú, tựa hồ cho tới nay chính mình đều nhìn không thấu Thượng Cổ đại yêu này, từ trước không có làm rõ ràng thân phận của hắn.
- Không nên dùng loại ánh mắt này nhìn ta. Trước đây ta là thủ hạ của Lôi Đế!
Nói đến đây, hắn dừng lại một chút, lặng lẽ cười.
- Những Thiên Lôi kia tuy rằng thực lực cường đại, thế nhưng đến tột cùng đều là sinh linh trong Lôi Trì dựng dục ra, có chút linh trí. Thế nhưng lại không so được với chủng tộc thiên dưỡng khác. Ta là đại yêu, thân thế không tệ, trong tộc cũng có người có quan hệ bạn bè với Lôi Đế, do đó, khi ấy liền phụ trách một vài chuyện vặt trong cung của Lôi Đế, bao gồm thư phòng của hắn, Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận kia liền được khắc lên tường, nhìn mấy nghìn năm, sớm đã thành quen mắt!
- Liền đơn giản như vậy?
- Chỉ đơn giản như vậy, ngươi nghĩ sẽ phức tạp sao? Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận kỳ thực là một trận cực kỳ yếu, là Lôi Đế chuyên môn vì lôi kiếp thiên sáng tác ra. Người bên ngoài nắm được nó căn bản là không có bất kỳ tác dụng gì. Không có vạn kiếp Lôi Trì, không có nhiều Thiên Lôi như vậy, không có lôi kiếp thiên, coi như là biết trận đồ cũng không có tác dụng!
Nói đến đây, hắn ngừng lại một chút.
- Tạo Hóa Đồng Tử kia không hiểu, thực sự là khí linh của Tạo Hóa Kim Sách, thông hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629902/chuong-1214.html