Chẳng qua chỉ là một người vô tri thôi, tuy rằng tu luyện đến cảnh giới Tôn Giả, nhưng có lẽ do thời gian bế quan quá nhiều, cho nên mới trở nên choáng váng, vô tri, ở trước mắt bao nhiêu người bị cắt thành mảnh vỡ.
- Ở đây cũng không phải là Thất Thần Vực, nơi này là giữa thời không vô tận, thứ tốt không thiếu, nhưng muốn đạt được cũng không dễ dàng, vừa rồi kết quả của người này các ngươi cũng nhìn thấy, nghĩ đến đến Không Linh Ngọc Nhũ, chỉ chút thực lực như vậy thì không đủ. Ngọc Thái Huyền vẻ mặt cười lạnh
- Bất quá, đồ vật tốt như vậy chúng ta cũng không thể bỏ qua, nếu như ta đoán không sai thì hiện giờ chúng ta đang ở vào thời kì thời không tuyền qua này điều chỉnh, cho nên mới phải đụng phải chuyện như vậy, tận dụng thời cơ, thời gian không đợi người, mọi người tất cả bằng bổn sự a.
Câu nói sau cùng liền hoàn toàn thể hiện ra ý đồ của mình, Không Linh Ngọc Nhũ quả thật là đồ tốt, đối với tất cả mọi người có thiên đại chỗ tốt, nhưng muốn đạt được cũng không dễ, mọi người tất cả dựa vào bổn sự mà lấy đi.
Sau khi nói ra lời này, hắn liền mỉm cười chớp động thân hình, xuyên qua La Thiên không gian của lâu thuyền, tiến nhập vào trong tuyền qua, so với tên Tôn Giả không hiểu thấu chết trong đó vừa rồi, động tác của hắn nhiều hơn một tia nhu hòa linh xảo, quái dị nhất chính là, hắn lại không giống như tên Tôn Giả vừa rồi, xuất ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629862/chuong-1174.html