- Ngươi xác định người động thủ là sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn?
Lông mày Tiêu Thăng nhíu lại, nhìn qua Chu Báo, hắn nhìn thấy trong ánh mắt của Chu Báo lộ ra một tia cương quyết không thể thương lượng.
- Ta phi thường xác định, chính là hắn, ta không biết, lúc này hắn không có đắc thủ, sẽ bỏ qua cho ngươi hay không, Tề Diệu là nhi tử mà hắn thương yêu nhất, cũng là nhi tử được hắn ký thác hi vọng nhiều nhất, bị ngươi giết chết, hắn tuyệt đối không từ bỏ ý đồ...
- Nói như vậy, lần này ta phải đi Thiên Ngoại Thần Sơn chào hỏi thật tốt rồi.
Sắc mặt Chu Báo trầm xuống, ánh mắt như điện, quét ngang tại chỗ.
Tất cả những tu sĩ ở đây khi tiếp xúc với ánh mắt của hắn, đều cảm thấy trong nội tâm mát lạnh, chỉ cần còn có cảm giác, đều có thể từ trong ánh mắt của Chu Báo cảm nhận được một lượng sát ý lạnh buốt, trong nội tâm không khỏi kinh hãi.
- Không có khả năng a, tiểu tử này chỉ là một tu sĩ Tán Tiên a, tại sao lại mang tới áp lực mạnh như vậy đối với chúng ta, tuy chúng ta không có tấn chức Thiên Quân nghiệp vị, nhưng dù sao cũng là Tôn Giả đỉnh phong a, mà từ tu vi, ta cao hơn tiểu tử này không biết bao nhiêu lần, chẳng lẽ lời đồn là thật, hắn thật sự có thực lực chém giết Thiên Quân sao?
- Chu Báo, ngươi muốn làm gì?
Thanh lão từ trong lời nói của Chu Báo nghe ra một tia không đúng.
- Thanh lão, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629843/chuong-1155.html