Hiện giờ Chu Báo nắm giữ vài kiện tiên khí trong tay, nhưng hiện giờ hắn chỉ nhận ra được có một món là Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, chính là chữ "Luyện" trong Thượng Cổ tiên văn, luyện hóa tất cả, đương nhiên, chỉ là nhận ra mà thôi, muốn vận dụng tự nhiên vẫn cần một thời gian dài, về phần Thanh Trúc Trượng trong tay của hắn, có trời mới biết đạo tiên văn kia có ý nghĩa gì, nếu như không phải ở bên cạnh di hài Tiên Thiên Thần, hắn biết được nội dung cơ bản về vận dụng Thanh Trúc Trượng, thì hắn có thể uy phong như hiện giờ sao?
Mà ngọn sơn nhạc màu đen này, phía trên ẩn chứa một đạo tiên văn, lúc xuất hiện trước mặt Chu Báo, Chu Báo liền cảm thấy một loại kinh ngạc, cùng nhịp đập ở sâu trong tâm tình.
Đạo tiên văn này, giống như đang dẫn động một lực lượng nào đó nằm ở sâu trong thần hồn của mình, khiến cho nó cộng minh.
- Rốt cuộc là lực lượng gì, vì sao có thể đụng chạm tới quyền ý của ta, ta cũng không có xuất quyền a, đạo tiên văn này rốt cuộc là thứ gì?
Ngọn sơn nhạc màu đen lơ lửng trước mặt Chu Báo, ánh mắt Chu Báo chớp động, từng đạo hồng quang quỷ dị xuất hiện trong đôi mắt của hắn, trong đôi mắt, hiện ra một vòng bụi gai, sau đó, hào quang màu đỏ nhạt che kín hư không, đem cả ngọn núi bao phủ vào trong.
Đây là bên trong Thần Uy Hải, cho nên Chu Báo không cần cố kỵ, phát động lực lượng của Hỏa Hồng Tình. Bạn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629837/chuong-1149.html