- Người vừa trở lại, đã bị Ngũ Thường Viện giữ lại!
- Thật sao? Trí Cửu, người đâu?
- Chu Báo, ngươi quá phận rồi đấy!
Rốt cục, Trí Cửu rốt cục kịp phản ứng, chỉ vào Chu Báo, mãnh liệt thoáng cái quát to:
- Ngươi thật lớn mật, cũng dám ở Linh Tiêu Điện tùy ý giết người, ai cho phép ngươi to gan như vậy, ai cho ngươi quyền lợi như vậy, ai... Ách...
Không có người nào nhìn rõ động tác của Chu Báo, giống như vừa rồi, cổ của Trí Cửu cũng bị Chu Báo chế trụ, không thể cử động.
- Trí Cửu đúng không, chỉ mong thủ hạ dưới tay của ngươi có thể trước khi ngươi chết mang Vương Xà tới đây!
- Ách, ô ô ô...
Trí Cửu đỏ mặt, cũng giống như Kiều Hòe vừa rồi, bắt đầu giãy dụa.
- Chu... Chu Báo, có chuyện gì thì từ từ nói, trước tiên thả người xuống đã!
Lúc này, Trí Cửu hoảng sợ, tuy hắn cũng là người không sợ trời không sợ đất, nhưng lần này thì hắn sợ thật sự, năm đó hắn hung hăng càn quấy thì hung hăng càn quấy, náo thế nào thì náo, đều ở trong Bồng Lai Vực mà thôi, mà lúc này đây, nơi này chính là Linh Tiêu Điện a, người ta ở đại bản doanh, cường giả như mây, tiên nhân như mưa, cũng không phải muốn giương oai thì giương oai a.
Chu Báo không để ý tới hắn, chỉ liếc nhìn hắn, ánh mắt âm lãnh tới mức làm cho hắn phát lạnh, không nói thêm gì nữa.
- Chu Báo, nếu như ngươi thật sự giết Trí Cửu, chuyện này sẽ không có chỗ trống để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629803/chuong-1115.html