- Kiếm khí thật sắc bén! Sát khí thật mạnh!
Dù là Cẩm Hoa Công Tử kiến thức quảng đại, khi Chu Báo thôi động Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Nguyên Kiếm cũng nhịn không được biến sắc.
Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Nguyên Kiếm vừa ra, thần sắc Cẩm Hoa Công Tử kịch biến.
Sát khí như vậy, sát ý như vậy, cũng không phải một cửu phẩm có thể phát ra.
- Chết tiệt!
Cẩm Hoa Công Tử rốt cục chửi nhỏ một câu, một đoàn quang mang hoa lệ từ trên người hắn phóng ra.
Chu Báo mạnh mẽ chớp mắt, liếc nhìn Cẩm Hoa Công Tử, thiếu chút nữa cười một tiếng, đoàn quang mang trên người Cẩm Hoa Công Tử này vừa hiện, cả người phảng phất như một đóa hoa hồng phóng đại.
Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!
Chín tiếng kiếm rít, liến tiếp chín đạo đạo kiếm khí đánh vào quang mang hoa lệ kia.
- Cái này sao có thể được?
Kiếm khí tới người, Cẩm Hoa Công Tử đột nhiên hú lên quái dị, bởi vì mỗi một đạo kiếm khí của Chu Báo đều lấy tốc độ cực nhanh cắt vào quang mang hoa lệ kia, đâm tới thân thể hắn.
- Thuần Dương pháp khí?
Chu Báo cũng cảm giác được kiếm khí của mình khi cắt mở quang mang hoa lệ kia truyền đến một tia cảm giác mờ mịt.
- Thuần Dương pháp khí cũng đỡ không được kiếm khí của ta.
Đúng, Thuần Dương pháp khí hiện tại đã đỡ không được Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm của Chu Báo, cho dù là Thuần Dương pháp khí thuần túy phòng ngự cũng không được.
Kiếm khí sâm nhiên, tựa như xé rách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629704/chuong-1016.html