Tiền bối đã nói thế, như vậy tự nhiên biết rõ lần xung đột này, như thế nào, chẳng lẽ tiền bối muốn chen một tay vào hay sao?
- Ha ha ha, đó là đương nhiên, ta có mối thù không đợi trời chung với Cổn Long Vương, tự nhiên muốn chen một tay vào chuyện này!
- Đã như vậy, vậy thứ cho vãn bối vô lễ!
Thời điểm tên Chân Tiên kia nói ra, ba quang điểm óng ánh kỳ dị hiển hiện chung quanh thân thể hắn, tản ra uy áp nhàn nhạt, cảm thấy Chu Báo bất phàm, đối phương bắt đầu muốn xuất toàn lực rồi.
- Tiểu bằng hữu, không cần khẩn trương!
Chu Báo bắt đầu giả thần giả quỷ, học giọng điệu của Hoàng Tuyền Đại Đế kia, khoát khoát tay.
- Lúc này lão nhân gia ta xuất quan, có thể không phải đánh nhau với các ngươi, chúng ta đã ở trong Long Uyên Ngục, đều là địch nhân của Cổn Long Vương, tại sao phải đánh nhau sống chết như vậy?
- Tiền bối đã biết rõ còn cố hỏi làm gì, chúng ta thật sự đều là địch nhân của Cổn Long Vương, nhưng nơi này là Long Uyên Ngục, dưới sự khống chế của Cổn Long Vương, hắn mất hứng một cái, liền có thể phát động thiên tai, ta nghĩ tiền bối ngài cũng minh bạch, đối mặt thiên tai, không nói Tán Tiên, dù là Chân Tiên cũng khó có thể chống cự, cơ hội phản kháng chúng ta cũng không có, chẳng lẽ vì mấy người gây họa này mà muốn chôn cất toàn bộ chúng ta hay sao?
Chân Tiên này nói đến đây, trên mặt cũng lộ vẻ bi phẫn bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629697/chuong-1009.html