Thân là thống lĩnh trên danh nghĩa của lần đuổi giết này, lại tổn thất một người, làm cho Ngọc Nam Thiên không thể không đúng ra nói chuyện.
- Quân tử, ha ha, Ngọc gia tiểu tử, chúng ta cũng không phải là nhân loại các ngươi, cũng đừng có nói chuyện quân tử với chúng ta, ta vốn không muốn quản chuyện này, đáng tiếc, Cổn Long Vương ra Phong Hải Lệnh, nơi này là địa bàn của ta, cho nên, các ngươi không thể đi qua!
- Nếu các hạ không cho ta đi qua, chúng ta đi đường vòng là được, cần gì phải hạ độc thủ như vậy chứ?
Nghe lời này của đối phương, sắc mặt Ngọc Nam Thiên biến thành khó coi.
- Ha ha, tiểu tử, ngươi cũng đừng có đổ oan cho ta, cái dây thừng bằng nước biển ngăn cản các ngươi, cũng không phải là đồ của ta, ta chỉ ở đây ngăn cản các ngươi thôi a!
- Tiểu bằng hữu, không nên đùa nghịch bằng sự thông minh nhỏ bé của mình, chiếc thuyền của ngươi không nên chỉ biết hướng về phía trước, nếu như lui về phía sau một bước, sẽ có thể rời khỏi khổ hải!
- Lui về phía sau?
Ngọc Nam Thiên sững sờ một chút, chuyện này vừa rồi hắn không có thử qua, gương mặt đỏ lên, hắn chỉ tiến lên phía trước chứ chưa từng lui về phía sau, bây giờ nghe thấy đối phương nói như vậy, cho nên bắt đầu cho Thái Hư Phi Chu lui về phía sau. Nguồn truyện: Truyện FULL
Quả nhiên, chỉ vừa lui lại, sương mù chung quanh tán đi, lại đi về phía trước, chỉ thấy phía trước là một phiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629675/chuong-987.html