Bước chân của Trương Nguyệt Lộc chững lại một chút, đã minh bạch ý tứ của Chu Báo, trong mắt hiện lên một tia lệ mang, không vui nói:
- Chu Báo, ngươi có ý gì, ngươi còn biết ngươi tại danh nghĩa là người của Tiên Cung sao? Nếu là người của Tiên Cung thì không nên làm mất hình tượng của Tiên Cung, giống như ngươi còn thể thống gì nữa, vô luận như thế nào, ta cũng là một trong nhị thập bát tú của Tiên Cung, tự nhiên có quyền quản ngươi!
- Có quyền quản ta, ngươi quản ta thử xem.
Chu Báo cười lạnh, tiến về phía trước một bước, khí thế hùng hậu tản ra trên người lập tức áp chế Trương Nguyệt Lộc đến không thể động đậy
- Nhị thập bát tú, rất giỏi sao? !
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh từ trong khách sạn truyền đến.
- Chu Báo, đây là Lưỡng Giới Sơn, không phải Đại Tấn vương triều của ngươi, còn chưa tới phiên ngươi hung hăng càn quấy!
Khí thế cường đại cuốn tới, mãnh liệt trùng kích vào thần kinh Chu Báo.
- Thú vị!
Chu Báo cười cười, đã đoán được người này có thể là Ngọc Nam Thiên trong truyền thuyết, khí thế không giảm, mãnh liệt tiến về phía trước một bước, bước ra ngoài, ép khí thế của đối phương ngược trở về
- Hung hăng càn quấy sao? Ngươi là vị nào!
- Linh Tiêu Điện, Ngọc Nam Thiên!
Bóng người lóe lên, một gã cẩm bào thiếu niên vô cùng tuấn mỹ xuất hiện trước mặt Chu Báo.
- Hảo thân thủ!
Nhìn thấy Ngọc Nam Thiên phô bày trước mặt mình, Chu Báo nhẹ khen một tiếng, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629644/chuong-956.html