Không ai để ý đến hắn, vô luận là tam công, hay là Yến Vân Phỉ vẫn đang gắng hết sức công kích tới bức tường. Chu Báo lắc đầu, đang chuẩn bị tiến lên, nét mặt lệ khí chợt lóe.
- Muốn chết!
Ám kim sắc cương khí mãnh liệt bốc lên.
Oanh một tiếng, một chùm máu tươi từ phía sau Yến Vân Phỉ phun tung toé ra, cách đó không xa, truyền đến thanh âm trọng vật rơi xuống đất, một bóng người dần dần hiển hiện ra.
Một người nam tử nhỏ gầy toàn thân mặc hắc y, cũng không biết vừa rồi hắn thi triển thủ đoạn gì, ẩn dấu thân hình của mình, muốn tới gần Yến Vân Phỉ, rồi làm thế nào lừa gạt linh giác của Chu Báo.
- Quả nhiên là có người muốn chết a!
Chu Báo nguyên bản không muốn quản chuyện này, thế nhưng đây cũng không có nghĩa hắn có thể dễ dàng tha thứ người bên ngoài đánh chủ ý với hắn. Yến Vân Phỉ đã gả cho hắn, là người của hắn, đánh chủ ý lên Yến Vân Phỉ chính là đánh chủ ý lên hắn, đây là hắn không thể dễ dàng tha thứ.
Do đó, sau khi đem người nọ bị ném ra ngoài, cũng không thèm liếc mắt nhìn, Chu Báo hừ lạnh một tiếng, ám kim sắc cương khí hóa thành cửu điều ám kim sắc Hỏa Long bay lên trời. Chín con Hỏa Long nhanh chóng to lên, trong chớp mắt, mỗi một con đều to tới cỡ trăm trượng, gào thét bay xung quanh hoàng cung.
- Không tốt!
- Chạy mau!
- Nhanh!
- Chạy mau!
Vô số tiếng hô hoán thật nhỏ vang lên, một bóng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629627/chuong-939.html