- Thái Hải Thượng nhân đã nói như vây, chúng ta tự nhiên tuân theo!
Người nói chính là Đỗ Đại Ma Tướng, hắn liếc nhìn Chu Báo thật sau, liền ôm quyền, không nói một quyền, mang theo thủ hạ của mình rời đi.
Những người còn lại, tự nhiên cũng không dám nói thêm cái gì, lục tục ly khai.
- Thái Hải Thượng Nhân, nếu không có chuyện gì nữa thì ta cũng cáo từ!
Chu Báo nói ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Ân!
Thái Hải Thượng nhân gật gật đầu, bích quang trên người lóe lên, quấn lấy Thường Hữu Sử và Kim y hán tử kia, lập tức biến mất, bích quang hướng về phương bắc bay đi.
Tại hiện trường, chỉ còn lại ba người Chu Báo, Vương Xà và Mạc Âm Dương.
Chu Báo trầm mặc một hồi, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hướng hai người hỏi.
- Thế nào, hai vị, ý định các ngươi như thế nào?
- Chỗ tốt đều bị tiểu tử ngươi chiếm đi rồi, chúng ta còn có ý định cái rắm a!
Vương Xà nhìn thoáng qua chỗ ba người, trong vòng trăm dặm chỉ còn duy nhất vách đá dựng đứng ngàn trượng, lúc này nó lơ lửng trên không trung, cô linh linh, rất là chướng mắt.
- Thôi đi, Vương tọa, Phó sách của Tạo Hóa Kim Sách đã không còn, Thái Hải Thượng Nhân cũng đã bỏ đi, vật này đã không làm được gì nữa, trừ phi đợi ngàn năm sau, khiến Linh Tiêu Điện lại lần nữa mang đến một phó sách của Tạo Hóa Kim Sách!
- Đúng vậy a, lúc này liền có thể ném người Linh Tiêu Điện đi, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629518/chuong-830.html