- Thanh lão đoán quá đúng, tính tính toán toán ngươi sẽ ra khỏi nơi này trong một hai ngày mà thôi.
Nhìn thấy Tiểu Báo Tử đi ra khỏi nhà kho, Kim Ngọc Tuyền cười ha hả.
- Lão Kim kê, làm sao ngươi tới đây?
- Ta đi cùng Thanh lão!
Kim Ngọc Tuyền bộ dáng vui mừng hớn hở.
- Tiểu tử, lúc này đây, ngươi đã nổi tiếng rồi a, tên Hoan Hỉ hòa thượng kia bị người làm cho tức điên, mấy ngày này, đều nghe ngóng tin tức của ngươi ở khắp nơi đấy.
- Hoan Hỉ hòa thượng?
Nghĩ đến tên hòa thượng bị mình cướp Thanh Liên Tử, Tiểu Báo Tử cười ha hả.
- Thiên tài địa bảo, chỉ thuộc về người có đức, đây là vật thiên sinh địa dưỡng, rơi vào tay ai thì thuộc về người đó, chẳng lẽ Tiên Thiên Bảo Hoa Thanh Liên là chính là của hắn trồng hay sao?
- Nói có lý, chúng ta sẽ dùng những lời này trả lời cho Đại Luân Tự!
Lão Kim kê cười nói.
- Bảo vật trời sinh địa dưỡng, cũng không có quy định là vật của Tuyết Sơn Đại Luân Tự a, tốt rồi, đi nhanh đi, ta biết Thanh lão đang rất gấp a.
Đi theo đằng sau Kim Ngọc Tuyền, nhanh chóng đi tới chủ điện của Dao Trì, dọc theo con đường này, Tiểu Báo Tử lại một lần nữa thưởng thức tuyệt thế phong cảnh của Dao Trì, nhưng mà, cho dù Dao Trì có đẹp đến thế nào, Tiểu Báo Tử vẫn cảm thấy không thích ứng.
Trong chủ điện Dao Trì, Ngọc Thanh đang cùng Thanh lão uống trà đánh rắm, giao dịch nha, đã sớm hoàn thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629348/chuong-660.html