Tiểu Báo Tử cũng mặt mũi tràn đầy dang tươi cười
- Vậy thì xin nhờ ngươi rồi!
- Chuyện nhỏ mà thôi, còn có mấy thế gia, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi!
Vương Xà khoát tay nói
- Tốt rồi, ta còn có chuyện, không lưu lại nữa, ngươi cũng không cần tiễn!
Đang khi nói chuyện, hắn hướng Tiểu Báo Tử phất phất tay. Thân hình cuốn một cái, liền hóa thành một đạo lưu quang thanh sắc bắn thẳng về phía chân trời.
- Giúp ta dạy thật tốt đám chó con kia nhé!
Tiểu Báo Tử hướng về phía đạo lưu quang màu xanh kia kêu lên, đổi lấy chính là một hồi tiếng cười thật dài, xa xa mà đi.
- Đại nhân, sự tình giải quyết xong rồi saos?
Đợi đến khi lưu quang màu xanh hoàn toàn biến mất ở phía chân trời, Giang Hiểu giương mắt lên trông mong mà hỏi.
- Còn không giải quyết hoàn toàn, bất quá cũng không xê xích gì nhiều.
Tiểu Báo Tử nói, quay đầu nói với Chu Sẹo:
- Ngươi không phải muốn tham gia thiên hạ anh hùng đại hội kia sao? Thu thập thoáng một phát, chúng ta cùng đi!
- Đại nhân cũng muốn tham gia?!
- Sao có thể, lão tử đi xem trò vui, thuận tiện cho những vương bát đản kia một chút kinh hỉ!
Tiểu Báo Tử nói:
- Giang Hiểu, ngươi đã rất lâu không quay trở lại Trung Nguyên rồi, chuyện nơi này, cứ tìm nhân thủ đắc lực quản lý là được, cùng quay về đi!
- Tạ đại nhân!
Giang Hiểu nghe xong, mặt liền hiện lên vẻ vui mừng.
Chỉ là trên mặt Vương Thành có vẻ chần chờ nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629251/chuong-563.html