- Ta cái gì? !
Bị Ô Ngọc Long dùng ánh mắt oán độc nhìn mình, trong lòng Tiểu Báo Tử lại tràn đầy một loại khoái ý, có lẽ là bởi vì bị đè nén quá lâu, cần phóng thích cảm xúc ra ngoài một chút, bởi vậy trông thấy loại thần thái phẫn nộ mà bất đắc dĩ này của đối phương, hắn cảm giác rất thoái mái, chỉ là ánh mắt lại trở nên lạnh như băng.
Ô Ngọc Long bị ánh mắt băng hàn của Tiểu Báo Tử nhìn lấy, thân thể có chút co rụt về sau, không dám đưa người lên nữa, đầu cũng rủ xuống xuống dưới.
- Chu trưởng lão, chuyện này!
"Yên tâm đi, Đại trưởng lão, ta chỉ là giáo huấn hắn một chút thôi!
Tiểu Báo Tử nói, đưa chân đá thân thể không thể động đậy của Lâm Hiếu Thanh trên mặt đất.
- Chỉ sợ phải phiền toái Đại trưởng lão đưa vị trưởng lão đại nhân của Thiên Long Đạo này về rồi, lần này ta là xem mặt mũi của Vương tọa nên lưu hắn một mạng!
- Không chết là tốt rồi, không chết là tốt rồi!
Lữ Nhất Nguyệt nghe xong, trong lòng liền buông được một tảng đá lớn trong lòng, vội vàng ngồi xổm xuống kiểm tra thân thể Lâm Hiếu Thanh một chút, hắn thật đúng là sợ Tiểu Báo Tử cái tên lăng đầu thanh (*thanh niên sức trâu) này dưới sự giận dữ giết chết Lâm Hiếu Thanh, nếu vậy thì đã triệt để chọc giận Thiên Long Đạo, cho dù Ô gia bọn hắn cũng thoát không khỏi liên quan.
Chỉ là, cho dù là không có giết người, nhưng lại đánh thành cái dạng này, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629249/chuong-561.html