Bát Tư Ba nghe khẩu khí của Long Lôi tôn giả, cảm thấy có chút buông lỏng, đưa mắt nhìn Lôi Long tôn giả, trong mắt tràn đầy chờ đợi.
- Ngươi, tên hòa thượng này, ngược lại cũng có hứng thú, ngươi được thảo nguyên cung phụng nhiều năm như vậy, cũng không có suy nghĩ cẩn thận, ngươi bảo ta ra tay cứu viện thảo nguyên, chuyện này là không thể nào, cho dù ta đồng ý, cũng không có năng lực, ngược lại là ngươi, thân là một trong ba đại Tông Sư của thảo nguyên, tiếp nhận cung phụng nhiều năm, ngược lại có thể ra tay!
- Bần tăng có tâm nhưng không đủ sức!
Bát Tư Ba cười khổ.
- Đúng vậy a, có tâm mà không đủ sức, ta cũng giống như vậy!
Long Lôi tôn giả cười khổ chỉ chỉ vào người áo vàng trước mặt.
- Như vậy đi, người của Long Lôi Cung ngươi không thể mang đi, vật phẩm trong Long Lôi Cung ngươi cũng không thể mang đi, nhưng ở chỗ ta có một khỏa Thiên Long Thần Đan, đây chính là khi ta đi du lịch đạt được, là từ Thiên Long Đạo ở Trung Nguyên mà có, viên thuốc này, ngươi có thể mang đi, về phần ngươi có cần hay không, ta mặc kệ!
Khi đang nói chuyện, một đạo hắc quang từ trong áo bào của hắn bay ra, rơi xuống trước mặt Bát Tư Ba, Bát Tư Ba thò tay tiếp lấy, nhìn khỏa đan dược màu đen trong lòng bàn tay, trong ánh mắt, hiện ra một tia dị sắc.
- A Di Đà Phật, ta không vào Địa Ngục thì ai vào Địa Ngục đây, Bát Tư Ba cảm tạ Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629101/chuong-413.html