- Coi như tuân thủ quy củ, đối với các huynh đệ cũng rất khách khí!
Giang Hiểu nói ra:
- Nhưng mà, trừ đo đạc thổ địa ra, hình như thủ bị doanh cũng muốn kiến tạo một doanh trại trên đảo.
- Thủ bị doanh?
Lông mày Tiểu Báo Tử nhíu lại, nói:
- Đinh thủ bị?
- Vâng!
Giang Hiểu cúi đầu, dùng khóe mắt liếc trộm qua Tiểu Báo Tử, giống như muốn tìm trên mặt hắn điểm gì khác thường.
Đáng tiếc thần sắc Tiểu Báo Tử không thay đổi, chỉ nhẹ nhàng nói một tiếng:
- Như vậy à, ha ha, đảo giữa lòng sông thuộc về Giang Thành, không phải của thủy quân chúng ta, chỉ cần Giang Thành đồng ý, hắn có dời đại doanh lên đảo ta cũng không có ý kiến, đừng để ý đến bọn chúng.
- Vâng!
Giang Hiểu ứng một tiếng, có chút do dự nói ra:
- Đại nhân, ta lo lắng, nếu như binh sĩ thủ bị doanh lên đảo, xảy ra xung đột với huynh đệ chúng ta thì làm sao?
- Xung đột? Sẽ có xung đột gì chứ!
Tiểu Báo Tử ngạc nhiên nói ra:
- Hòn đảo giữa lòng sông, chim không thèm ỉa phân, trừ bến cảng và nơi chứa hàng ra, còn có hai giáo trường, ngươi nói xem có chuyện gì?
- Ý của ta là, nếu người của thủ bị doanh khiêu khích thì làm sao bây giờ?
- Hắn dám?
Tiểu Báo Tử cười lạnh nói,
- Họ Đinh kia không có gan như vậy, về phần binh sĩ thủ bị doanh, cũng không to gan như vậy. Hiện giờ ta đang lo lắng không phải là bọn chúng khiêu khích, mà là các ngươi xui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629003/chuong-315.html