- Tránh ra một chút, nhường lối nào, đều tránh ra đi!
Đang bi Tiểu Báo Tử nói cho líu lưỡi, nhất thời không biết nên mở miệng thế nào, bên ngoài truyền tới một âm thanh xôn xao và tiếng động lớn, chỉ qua một lúc, đã có mấy trăm quan binh xông tới, lại bao vây thủy quân dưới trướng của Tiểu Báo Tử.
- Chu Báo, ngươi là quan binh bên ngoài, dám tự ý xông vào thị trấn, ý đồ mưu phản, còn không mau quỳ xuống nhận tội.
Lông mày Tiểu Báo Tử nhíu lại, quay đầu nhìn lại. Đối mặt với binh sĩ thủ bị doanh bao vây, không thèm để ý, ánh mắt nhìn qua một hướng, bộ dáng tươi cười trên mặt càng đậm, thì ra, huyện lệnh đại nhân không mặc cả quan phục, thở hồng hộc cưỡi một đầu lừa lông ngắn, đang chạy tới đây, vừa chạy tới, trong miệng quát lên:
- Dừng tay, đều dừng tay, dừng tay cho ta!
Cái khoan nói, tên huyện lệnh đại nhân này bình thường đều văn nhược thư sinh, lúc này là lúc khẩn cấp, không ngờ lớn giọng nên ngoài dự đoán của mọi người, cưỡi trên thân lừa, một bên ngoắc tay, một bên hô to, âm thanh áp đảo âm thanh của mọi người ở đây, lần át tất cả âm thanh, đợi đến khi đầu lửa vọt tới gần đây, chung quanh yên tĩnh.
- Hô hô hô!
Ban đêm hôm qua hắn ứng chiến với phu nhân thứ bảy, sáng sớm hôm nay lại bị chuyện này kinh động, cho nên huyện lệnh đại nhân gấp gáp chạy tới, đến phụ cận, đã thở hổn hển, tiếng hít thở của hắn giống như kéo bể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1628992/chuong-304.html