- Như vậy à!
Tiểu Báo Tử gật đầu nói:
- Nếu Vương thống lĩnh đá nói thế, cũng đành phải như vậy, ta là người không thích động não, cũng không muốn là chuyện phiền toái như vậy, tuy ta là thống lĩnh, nhưng loại chuyện công kích này, cứ để cho ta, vì các vị ngồi đây là tiền bối, chỉ cần bàn tính kế hoạch, ta phụ trách công kích.
- Làm sao có thể, ngài là thống lĩnh thủy quân, hơn nữa...
- Đương nhiên là có thể, ta là thống lĩnh thủy quân, lại là người do đô đốc phong, nếu ta không mang binh đi đánh giặc, thì không nhìn được, ta thì không sợ rồi, nhưng các vị huynh đệ trong quân không thể chết, loại chuyện này cứ bàn bạc kỹ lưỡng a.
Tiểu Báo Tử cười khổ nói:
- Tốt rồi, cứ quyết định như vậy, các ngươi lập kế hoạch đối phó thủy phỉ, ta nghe các ngươi, mấy vị ở chỗ này, cứ từ từ thương nghị, có kết quả thì nói cho ta một tiếng, ta sẽ không tìm các vị gây phiền toái a!
Tiểu Báo Tử lập tức chấp tay, rời khỏi quân doanh, làm cho mấy người trong doanh mở to mắt, đành phải cười khổ.
Bọn họ đã từng gặp qua vị thống lĩnh nào như Tiểu Báo Tử chưa?
Nhưng cảm thán thì cảm thán, gặp phải gia hỏa như vậy, không biết là họa hay là phúc a.
Trên mặt sông Lạc giang rộng lớn, mấy chiếc chiến thuyền thủy quân bình thản lướt trên mặt sông, có một chiến thuyền kia hơi lớn một chút, mà thủy quân Giang Thành hiện giờ chỉ có chiếc đó là lớn nhất, mà Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1628977/chuong-289.html