Vương Xà nhìn mọi người xung quanh. Đương nhiên trước khi Lục Thiểu Du tiến nhập Tổng đốc phủ, cũng chính là do hắn đón tân nương ra. Như vậy Tổng đốc phủ quyết không có phản ứng quá lớn, thậm chí sẽ khoanh tay đứng nhìn, bất quá, đây là không có khả năng!
- Nếu là cướp tân nương, không có tân nương tử, còn đoạt cái rắm a!
Đồ Sâm lớn tiếng nói.
- Ngươi nói nhỏ chút, sợ người khác không biết sao?
Bạch Liên quát lớn một tiếng, sau đó quay đầu nói với Vương Xà:
- Điểm này, chúng ta hiểu rõ, như vậy, ngươi cho rằng ở đâu động thủ là tốt đây?
- Lục phủ!
Ngón tay Vương Xà vừa nhấc, chỉ lên một tấm bản đồ khác:
- Từ Tổng đốc phủ đến Lục phủ cũng không xa, bất quá là mười dặm. Có thể tưởng tượng, hôm đó con đường này khẳng định là người người tấp nập. Mà người đón dâu đi trên đường cũng khẳng định sẽ cảnh giác phi thường. Nếu như ở trên đường động thủ, khẳng định sẽ gây hỗn loạn, nói không chừng còn ngộ thương đến người khác, như vậy sẽ khiến Mã tổng bất mãn, đối với hành động của chúng ta cũng không có lợi. Hơn nữa, động thủ trên đường, người Tổng đốc phủ có lý do động thủ, chỉ có tại Lục phủ, cơ hội mới là lớn nhất. Mà từ góc độ của Minh Nghĩa Kinh Viện mà xem. Nếu như chúng ta tại Lục phủ động thủ, vì mặt mũi của bản thân, bọn họ cũng sẽ không để người của Tổng đốc phủ nhúng tay vào!
- Nói cách khác, khi Lục Thiểu Du bái đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1628934/chuong-246.html