- Tiểu tử này, càng anh khí bức người!
Khóe miệng Tiểu Báo Tử cong lên, cười nói:
- Năm đó tỷ tỷ và tỷ phu của ta chưa thành thân đã cãi nhau, giọng điệu cũng giống như các ngươi vừa rồi. Sau này tỷ phu nói cho ta biết đó là liếc mắt đưa tình, chẳng lẽ không đúng sao?
Sắc mặt Tiểu Minh Vương càng hồng rực. Xách Tiểu Báo Tử lên, đánh cũng không được, mà mắng cũng không xong, bỏ qua lại càng không được, nhất thời đứng đờ ở đó, xấu hổ muốn chết.
- Thật là một tiểu tử phiền phức a!
Vương Xà rốt cục nhìn không được, dùng chiết phiến nhẹ nhàng gõ gõ lên trán, bất đắc dĩ thở ra một hơi, khoát tay, một cổ vô hình lực đạo sản sinh, đem Tiểu Báo Tử lăng không nhiếp tới trong tay.
- Tiểu tử, ngươi không biết chữ chết viết như thế nào à? Cho ngươi ba phần màu sắc, ngươi liền muốn mở cả phường nhuộm, cái gì cũng dám nói, trò đùa gì cũng dám làm, quả nhiên là chán sống rồi!
Một cổ sát ý lạnh thấu xương từ trên người hắn phát ra. Cổ sát ý này tựa như đến từ huyền băng trong chốn Cửu U. Trong nháy mắt xâm nhập thân thể Tiểu Báo Tử, khiến hắn chỉ cảm thấy mình bị đông cứng, thậm chí một chút lực lượng phản kháng cũng không có.
Vô ý thức, hắn thậm chí muốn dùng Tam Giới Tiểu Na Di giãy mình thoát ra. Hiện tại hắn đã tu luyện đạt tới tùy tâm sở dụng. Chỉ cần một ý niệm, một ánh mắt liền có thể đem mình thoát ra. Thế nhưng hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1628888/chuong-200.html