- Xem ra Kỷ mỗ mạo muội rồi!
Nhìn thấy tình hình này, Kỷ Trung Đường ngồi ở bên cạnh cười nói.
- Thật có lỗi thật có lỗi, Mã mỗ thất lễ!
Lau khô nước đọng trên quần áo, Mã Thiên Trường có chút lúng túng, nói:
- Nhưng mà lời này của Kỷ đại hiệp, Mã mỗ có chút không rõ, hôn sự của lệnh điệt, có quan hệ với Mã mỗ sao?
Nhìn bộ dáng kia, phảng phất muốn nói, lão tử là nam a, ngươi xác định ngươi có chất nhi hay chất nữ sao?
- Mã đại nhân nói giỡn!
Kỷ Trung Đường ôm quyền nói:
- Nghe qua thiên kim của Mã đại nhân tài mạo song tuyệt, tuổi tác rất xứng đôi với tiểu chất, cho nên...
- Ngươi nói Linh Lung?
Mã Thiên Trường nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Kỷ Trung Đường, không chút khách khí nói ra:
- Thứ cho ta nói thẳng, tiểu nữ đúng là đã tới tuổi thành hôn, nhưng nếu so sánh với lệnh điệt, tuổi tác giữa hai bên, tựa hồ kém nhai quá lớn a.
- Tuổi tác không phải là vấn đề, huống chi, tuổi của hai người chỉ kém nhau mười sáu tuổi thôi, Thiểu Du vừa mới ba mươi, hoàn toàn xứng đôi với lệnh điệt!
Khi đang nói chuyện, từ trong người móc ra một phong thơ hàm, dùng hai tay dâng lên, đưa tới trước người Mã Thiên Trường.
Phong thư rỗng tuếch, không có một chữ, Mã Thiên Trường nghi hoặc nhìn Kỷ Trung Đường, mở ra nhìn, khi liếc nhìn chữ trong thư, biến sắc, tinh tế nhìn tiếp, thần sắc dần dần trở nên cứng ngắc, sau nửa ngày, Mã Thiên Trường thở dài một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1628785/chuong-97.html