🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Làm thế sẽ tránh được tất cả phong hiểm, nhưng đồng dạng, nếu không có yêu thiềm cản tay, một mình hắn đối với Huyết Vô Nhai, nắm chắc vẫn rất nhỏ, kể từ đó, không bằng tìm cơ hội hạ dược trước, đợi đến thời điểm hắn giao chiến với yêu thiềm, kéo chân sau của hắn, lưỡng bại câu thương, như vậy, tỷ lệ thành công sẽ lớn nhất.
Nghĩ tới đây, đầu của Tiểu Báo Tử đã bắt đầu đau, hắn chán nản phát hiện, hắn muốn tính mạng của mình phải do mình nắm giữ, không phải do vận khí quyết định.
Lực lượng, tất cả nguyên nhân đều tập trung lên lực lượng, ở trước mặt Huyết Vô Nhai, tất cả xếp đặt đều lộ ra vẻ vô lực, cho dù bản thân của hắn bị trọng thương, cho dù hắn có đánh lưỡng bại câu thương với yêu thiềm, cho dù trên người của hắn có mười ba bình mê thần tán, tất cả những điều này, vẫn không làm cho hắn an lòng, hiện tại bản thân của hắn đều lâm vào hoàn cảnh xấu.
Hơi không cẩn thận, đó chính là cục diện thập tử vô sinh. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Tiểu Báo Tử bất đắc dĩ thở dài một hơi, trong lòng của hắn rất rõ ràng, mười ngày sau, nếu Huyết Vô Nhai thật sự thu thập được con yêu thiềm kia, cho dù mình không chết, giá trị lợi dụng cũng sẽ giảm xuống rất nhiều, thậm chí con yêu thiềm kia sẽ thay thế hắn đi tìm huyết thực, đến lúc đó, không thể nói trước, có phải ngày chết của hắn hay không.
Tiếp xúc với Huyết Vô Nhai trong khoảng thời gian này, Tiểu Báo Tử biết rõ, Huyết Vô Nhai bị một kiếm của bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du đánh trọng thương tính mạng, trong thời gian ngắn không thể nào khôi phục được, chẳng qua là khi đó tổn thương quá nặng, muốn chạy cũng chạy không xa, cho nên đành phải trốn vào Mãng Thương Sơn để Lục Thiểu Du không tìm thấy, tên Lục Thiểu Du này càng lợi hại, cũng không có khả năng gặp được mình, hơn nữa hắn vô tính gặp được Lục Thiểu Du đi chăng nữa, bản thân giữa hắn và Lục Thiểu Du không có huyết hải thân thù, chẳng lẽ Lục Thiểu Du có thể mang hắn từ trong Mãng Thương Sơn ra sao?
Đáp án là không nhận, chối bỏ.
Dưỡng thương mấy ngày nay, dù không đem toàn bộ thương thế hồi phục, nhưng cũng khôi phục lại một ít nguyên khí, nhìn thấy sắc mặt mấy ngày nay của Huyết Vô Nhai, cho dù không có dùng huyết thực, sắc mặt cũng hồng nhuận phơn phớt hơn rất nhiều, hiện tại hắn không cách nào xác định, sau khi Huyết Vô Nhai và yêu thiềm tranh đấu với nhau xong, có thể lâm vào tình trạng sức cùng lực kiệt như lúc trước hay không, có phải sử dụng đại lượng huyết thực thể bổ sung như lần trước hay không, tất cả, đều là không biết, cho nên, cuối cùng nhất, nhìn thì ổn thỏa, nhưng đằng sau có rất nhiều nhân tố không thể xác định.
- Không có biện pháp, nên đi thăm dò ngọn nguồn trước, sau đó mới quyết định tiếp.
...
...
- Sư phụ, cái Thể Hồ Hương này rốt cuộc có ảo diệu gì, mà có thể đem con rùa đen rụt đầu kia xuất hiện?
Đối mặt với Huyết Vô Nhai, dù trong nội tâm của Tiểu Báo Tử vẫn sợ, nhưng đã không còn câu thúc như lần đầu tiên nữa, thái độ của Huyết Vô Nhai cũng rất tốt, không còn cứng ngắc như ban đầu.
Nhưng mà, thái độ hòa hoãn như vậy, càng làm cho Tiểu Báo Tử cảm thấy bất an, cũng không biết có phải do tâm lý hay không, hiện tại mỗi lần nhìn thấy Huyết Vô Nhai, bản năng của hắn cảm ứng được một chút sát cơ, điều này đã làm cho nội tâm bất an của hắn càng thêm mãnh liệt.
Không thể chờ Huyết Vô Nhai khôi phục lại được, nếu còn tiếp tục như vậy, ngay cả một cơ hội mình cũng không có.
Đây chính là cảm thụ rõ ràng nhất hiện giờ của Tiểu Báo Tử.
- Thể Hồ Hương chính là thứ này!
Huyết Vô Nhai mở bàn tay ra, Tiểu Báo Tử nhìn vào, chứng kiến trên bàn tay của hắn có một đám một bột màu vàng xám.
Tiểu Báo Tử ngửi ngửi, ngửi thấy một mùi vị nhàn nhạt đắng chát, trong hương vị đắng chát này còn có một đám mùi thơm nhàn nhạt.
- Loại Thể Hồ Hương này là chuyên môn dùng để bắt yêu thú, sau khi đốt, sẽ có lực hấp dẫn trí mạng với yêu thú vừa có linh trí, làm thần trí của chúng lẫn lộn, tuy linh trí của yêu thiềm này còn sơ khai, có chút đạo hạnh, nhưng nếu ta đốt Thể Hồ Hương này vào lúc trăng tròn, phối hợp với nguyệt hoa chi lực thì càng thêm hấp dẫn, nó sẽ không có khả năng nhịn được.
Huyết Vô Nhai nói đến đây, trên mặt lộ ra một tia vui vẻ tàn nhẫn.
- Chỉ cần nó vừa xuất hiện, nó sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của ta!
Tiểu Báo Tử cười gật đầu, nhưng nụ cười của hắn mang theo vẻ cứng ngắt.
- Thế nào, ngươi không tin lời ta nói sao!
Huyết Vô Nhai là nhân vật nào chứ, lập tức phát hiện Tiểu Báo Tử không đúng, không vui, hỏi.
- Đệ tử không dám, nhưng lần trước bị một ít kinh hãi, hiện tại nghĩ đến quái vật kia, tim vẫn còn đập nhanh!
- Ha ha ha ha ha ha ha, ngươi là tiểu gia hỏa nhát gan, con yêu thiềm kia chỉ có hình dạng xấu xí mà thôi, trừ một thân kịch độc ra, cũng không có đại thần thông gì, nó chí ít cũng tu luyện mấy trăm năm, có lẽ nội đan trong cơ thể của nó có chút tác dụng, cho nên ta mới giết nó, thu lấy nội đan mà thôi!
- Đệ tử hiểu rồi!
Tiểu Báo Tử cúi đầu đáp lời, thấy bộ dáng như tính trước của Huyết Vô Nhai, trong nội tâm cũng từ từ quyết định, tên Huyết Vô Nhai này đã nói như vậy, chắc chắn trong nội tâm đã nắm chắc tám phần, bằng không thì, đến đêm trăng tròn, thằng này sẽ đốt Thể Hồ Hương, kết quả không thể dẫn dụ yêu thiềm đi ra, chẳng phải là mất mặt sao?
- Tay ngươi như thế nào đây?
Vào thời điểm Tiểu Báo Tử đang suy nghĩ, đột nhiên Huyết Vô Nhai hỏi.
- Đã không ngại!
Tiểu Báo Tử vội hỏi, duỗi bàn tay đã khôi phục ra, nói:
- Kim sáng dược của sư phụ có hiệu quả thần kỳ, không mất mấy ngày, đã khôi phục toàn bộ, chỉ sợ kim sáng dược kia quá trân quý...
- Một lọ kim sáng dược mà thôi, không có gì lớn đâu.
Huyết Vô Nhai không thèm để ý nói:
- Chiêu kiếm pháp đó, luyện được bao nhiêu rồi?
- Đệ tử ngu dốt!
Nghe được Huyết Vô Nhai nói đến chiêu kiếm pháp, Tiểu Báo Tử liền quỳ gối xuống, nói:
- Sư phụ truyền lại chiêu kiếm pháp đó quá thâm ảo, đệ tử luyện mấy ngày, không có đầu mối gì, xin sư phụ trách phạt!
Huyết Vô Nhai nghe thế, ánh mắt lóe lên, nói:
- Không có đầu mối sao? Vậy cũng không thể trách ngươi, ngươi chưa từng luyện qua kiếm thuật, tuy ta đã tận lực đơn giản hóa chiêu kiếm đó, nhưng muốn luyện thành, vẫn có chút khó khăn, nhưng mà, việc này quan hệ đến sự thành bại của kế hoạch, ngươi nhất định phải trong mấy ngày này luyện được một chút thành tích.
- Nhưng mà, đệ tử...
- Bỏ đi, dù sao mấy ngày nay không có chuyện gì, trong quá trình tu luyện ngươi có gì khó hiểu, liền nói ra đi, ta sẽ giải đáp từng cái cho ngươi, chiêu kiếm pháp đó, trước đêm trăng tròn, phải đạt tới yêu cầu của ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.