Người ngoài không biết, trong đoạn thời gian Cẩu Đản Tử bị sốt cao, thương nặng, hôn mê bất tỉnh trong hai ngày này Cẩu Đản Tử không hề có ngủ một khắc nào. Linh giác, thần hồn của hắn đều bị vây ở trong một loại cảm giác kỳ dị, mà loại trạng thái này đều từ con mắt của Cẩu Đản Tử mà ra.
Tại thời điểm Cẩu Đản Tử sắp sửa bị Hắc Hùng giết chết thì xuất hiện một biến hóa cực kỳ huyền diệu. Lúc đó trong vòng nguy cấp, Cẩu Đản Tử cũng không có cảm nhận được cái gì, thế nhưng sau khi hôn mê, Cẩu Đản Tử lại cảm giác giống như mình đang nằm mộng. Cẩu Đản Tử cảm giác được thân thể mình phiêu du, bay bổng đến một không gian hư vô. Trong không gian này Cẩu Đản Tử cảm thấy giống hệt như vũ trụ ở kiếp trước, hắc ám, hư vô, cái gì cũng không có ngoại trừ một con mắt.
Điều đặc biệt hơn nữa, con mắt này, Cẩu Đản Tử cảm nhận được rất có khả năng chính là con mắt của hắn. Một mảnh hư không, huyền phù trên đó là một con mắt lớn. Con mắt này màu vàng, mang theo hoa văn cổ quái, tản mát ra kim quang nhàn nhạt. Kim quang đó chính là nguồn sáng duy nhất của mảnh hư không này.
Trong khoảng thời gian này Cẩu Đản Tử cảm giác mình giống như một đoàn vụ khí, bồng bềnh trôi nổi trong phiến hư không này. Cẩu Đản Tử có thể khống chế được đoàn " thân thể''. Đoàn "thân thể" có thể dựa theo hắn tâm tùy ý động mà di chuyển. Nhưng cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1628712/chuong-24.html