Mọi vực ngoại thiên ma đều chuẩn bị xem cảnh đổ máu.
Đối với chúng, hóa hình yêu thú và nhân tộc tu sĩ không khác gì nhau, trừ chúng ta thì mọi sinh linh trong thái hư đều là sâu kiến.
Nhưng tròng mắt tất cả co lại vì Linh Lung Thiên không tránh, lao vào bạch cốt như ý.
Chỉ khác là có hôi quang bao phủ toàn thân.
Đạo Thiên Như cứng đờ nét đắc ý và giảo trá.
Bạch cốt như ý chạm vào hôi quang thì tan chảy như tuyết gặp nắng.
"Hút được nguyên khí uy năng?"
Định thần lại, nhận ra mình không đả thương được Linh Lung Thiên thì nó cách không đầy mấy trăm trượng.
"Chát!"
Bạch sắc quang trụ từ miệng Đạo Thiên Như phun trúng Linh Lung Thiên.
Linh Lung Thiên không dừng, hôi sắc thủ trạc lên tục rực thần quang, lao vào bạch sắc quang trụ.
Cố chống lại lực xung kích nên khóe môi nó rỉ máu, chỉ còn cách Đạo Thiên Như không đầy mười trượng.
"A!"
Đạo Thiên Như kinh hoàng.
Y nhận ra nguyên khí bên ngoài và trong tan nhanh, không phát nổi uy năng thuật pháp.
Mọi vực ngoại thiên ma đều thấy không ổn, không tính là công bình đối quyết thì cả hai đã rất gần nhau, uy năng thuật pháp nào thì giáng vào Linh Lung Thiên cũng đả thương luôn Đạo Thiên Như.
Y không còn chọn lựa nào ngoài bổ mạnh vào Linh Lung Thiên.
So ra, y gấp đôi Linh Lung Thiên, nhục thân cũng không kém gì thần thiết.
"Cách", Linh Lung Thiên giáng mạnh, mọi vực ngoại thiên ma méo miệng vì tay nó không sao còn tay Đạo Thiên Như văng xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1443194/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.