Chương trước
Chương sau
"Cái gì kia?"
Bọn Trưởng Tôn Cảnh và Trưởng Tôn Tiểu Như kinh ngạc vì Phệ linh thú nghiến răng đoạn lấy ra thâm lục sắc lăng hình tinh thạch.
"À?"
Ngụy Tác và Cơ Nhã, bọn Hàn Vi Vi đều ngạc nhiên.
Họ cùng nhớ đến lục sắc tinh thạch khiến linh dược đạt cực hạn rồi vẫn có thể tích lũy thêm dược lực.
Lục sắc tinh thạch này thì họ có mấy viên, trừ lấy được ở chỗ Kim ban sâm thì ở thể nội Phệ linh thú, màu sắc gần như thế này, chỉ là ngoại hình hơi khác.
"Thứ này có tác dụng gì?" Tuy ngạc nhiên, Ngụy Tác vẫn thản nhiên hỏi thanh niên vấn.
"Là Thảo linh tinh trong thể nội bọn ta."
Phệ linh thú giải thích với Ngụy Tác và Linh Lung Thiên: "Phệ linh nhất tộc tuy có thể nuốt huyết nhục tu sĩ và kim đơn để tu luyện, có điều tu vi của tu sĩ tương đương với không biết bao nhiêu linh dược chất lại, có những linh dược mà bọn ta không hấp thụ được, tích tụ lại ngưng thành Thảo linh tinh."
"Thảo linh tinh này, dược lực cực kỳ tạp, ngưng kết lại thì đại bộ phận dược lực bất lợi đối với tu sĩ, nhưng có thể hấp nạp chuyển hóa tuyệt đại đa số linh dược, Thảo linh tinh là chất bón đặc biệt với hầu hết linh dược, có thể đề thăng dược lực!" Hóa hình yêu thú tiếp lời.
"Đề thăng dược lực? Sử dụng thế nào? Nếu công hiệu này rất chậm thì với bọn ta không có tác dụng gì lớn nhỉ?" Ngụy Tác cố ý hỏi hóa hình yêu thú.
"Thảo linh tinh thông thường dù bọn ta thôi động, công hiệu cũng không nhanh, nhưng tu vi như bọn ta, Thảo linh tinh được đẩy ra lúc hóa hình cùng với chính bọn ta thôi động thì công hiệu cực kỳ kinh nhân, e chỉ tích tắc là tương đương với mấy chục năm tự nhiên sinh trưởng." Phệ linh thú sợ Ngụy Tác không vừa ý nên nói.
"Cái gì?!" Bọn Ngụy Tác cả kinh.
Hàn Vi Vi và Cơ Nhã nhìn nhau, đều thấy môi người kia run run.
Nếu đúng như thế, tìm được một nhánh linh dược, dù không đủ năm tháng thì dùng Thảo linh tinh thúc đẩy, dược lực sẽ thập phần kinh nhân?
"Không tìn thì tìm một vài nhánh linh dược ra thử." Phệ linh thú sợ bọn gã không tin nên nói: "Chỉ là Thảo linh tinh cần nguyên khí của tộc ta mới có thể thôi động, dược lực cũng tổn hao, thúc một nhánh xong mà tiếp nhánh nữa thì hiệu quả sẽ kém đi, tốt nhất là thúc các linh dược khác loại."
"Viêm và Lê lúc nào thì về!" Hàn Vi Vi vốn có hảo cảm với Hoang thần nô, hiện tại nghe Phệ linh thú nói thì càng nhớ, chỉ mong cả hai mau xuất hiện trước mặt.
"Được, nếu Thảo linh tinh hiệu quả như các hạ nói thì đủ chuộc mạng." Ngụy Tác hít sâu một hơi, bình phục tâm tình kích động rồi bảo hóa hình yêu thú, "Trừ ra các hạ còn gì để giao dịch nữa?"
"Nếu ngươi dùng linh thạch và kim đơn của tu sĩ giao dịch thì mỗ sẽ giúp các vị khu trừ dược lực lợi." Hóa hình yêu thú trầm ngâm rồi bảo bọn Ngụy Tác.
"Ngươi khu trừ được dược lực bất lợi?" Hàn Vi Vi đốn kinh hô thành tiếng, như thế không phải tương đương với Tử hồ hoa sao?
"Đấy là thiên phú của Phệ linh nhất tộc, dược lực không thuần trong thể nội các ngươi có khi lại hữu dụng với bọn ta. Chỉ là phải hóa hình rồi mới có năng lực này." Phệ linh thú đã động lòng, quyết định cùng Ngụy Tác làm sinh ý, nên gật đầu tiết lộ.
"Ta đã nói giao dịch, đương nhiên không gạt ngươi." Ngụy Tác càng kinh ngạc, nhưng không dừng tay mà lấy ra cả mớ linh thạch và mấy viên kim đơn.
Gã không có nhiều kim đơn, chỉ lúc đánh vào sơn môn Hoàng Thiên đạo tích lũy đến giờ, nhưng số lượng linh thạch cực kỳ kinh nhân, ít nhất cùng là tổng cộng của ba siêu cấp tông môn.
"Được, ta giúp các ngươi khu trừ dược lực bất lợi, ngươi cho ta một viên kim đơn, cùng một nghìn thượng phẩm linh thạch, được không?" Hóa hình yêu thú tỏ rõ khát vọng.
Tuy ngoại hình không khác gì phổ thông tu sĩ nhưng về mặt che giấu lòng tham thì yêu thú hóa hình này chưa thể so được với đại đa số tu sĩ.
"Giúp bọn ta khu trừ một người thì được một viên kim đơn hoặc một nghìn thượng phẩm linh thạch." Ngụy Tác không phải lần đầu đàm phán, liếc hóa hình yêu thú đoạn giảm giá còn một nửa, còn cần đối phó Thích Già Lam và Hoang tộc đại năng, không biết sẽ ở lại không vực này bao lâu, số lượng linh thạch của gã nhiên kinh nhân nhưng không thể hoang phí. "Giúp bọn ta khu trừ thể dược lực thì ngươi cũng có lợi."
"Được." Hóa hình yêu thú quả thật không có kinh nghiệm giao dịch, tuy tham lam vô cùng nhưng thấy mình không thiệt gật đầu, chấp nhận điều kiện.
"Tất cả đều vui vẻ thì chúng ta tạm dừng ở đây, đợi hai bằng hữu của ta, đồng thời giao dịch luôn?" Ngụy Tác liếc hóa hình yêu thú đang rực lục quang, "Nếu ngươi muốn, giao dịch này thậm chí có thể tiến hành lâu dài, ngươi cũng biết tu sĩ luyện hóa linh dược, tu luyện một thời gian là thể nội sẽ có dược lực bất lợi."
"Được, ngươi có đủ linh thạch thì được." Hóa hình yêu thú bị Ngụy Tác quay tít mù, càng động lòng thì thè lưỡi ra liếm.
"Lão đại, để đệ thử được rồi, vạn nhất y có gì xấu thì Cơ chưởng quỹ nguy mất."
"Lão đại, để đệ là được rồi, nếu y giở trò đại ca đối phó y. Tên lén lút kia, thi pháp thì đứng cạnh lão đại, có gì lão đại còn đối phó."
Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân tranh nhau nói.
Ngụy Tác dở khóc dở cười, tuy cả hai ngốc nhưng có lúc cũng khả ái.
"Bắt đầu từ họ?" Hóa hình yêu thú nhíu mày hỏi Ngụy Tác.
"Được." Ngụy Tác lấy hai viên kim đơn đưa cho y.
Đầu tiên dụ lợi ra để chứng tỏ mình thật thà, đấy là thủ đoạn gian thương Linh Nhạc thành thường dùng để đối phương tín nhiệm. Nhưng hóa hình yêu thú lần đầu tiên giao dịch đã bao giờ biết, thấy gã cho liền hai viên kim đơn liền mắc câu, tín nhiệm gã vô cùng.
Một tràng cạch cạch vang lên.
Nó nuốt hai viên kim đơn, khác nhau là Thần Lan vương Yến Bắc Quy nuốt kim đơn là nuốt thẳng, còn nó như Linh Lung Thiên ăn tinh kim, nguyên khí bao lấy rồi cắn kim đơn thành mảnh nhỏ.
Ăn xong hai viên kim đơn, hóa hình yêu thú tinh thần đại chấn, tươi tỉnh hẳn.
Đoạn gật đầu với Ngụy Tác, đạm lục sắc nguyên khí thổi lên mình Chân Sùng Minh.
"A!"
Chân Sùng Minh không kịp hiểu ra, kêu lên nhưng rồi tròn mắt ra vẻ cực kỳ hưng phấn.
Hóa hình yêu thú phun đạm lục sắc nguyên khí vào Chân Sùng Minh thì hình thành hơn trăm cái lồng hút dính lên y, từng tia nguyên khí đủ màu được hút ra, chảy vào miệng hóa hình yêu thú.
"Lão đại, hữu dụng! Đệ cảm giác thấy nhục thân càng lúc càng trong suốt!" Chân Sùng Minh kêu lên.
"À..." Hàn Vi Vi rùng mình, tuy hóa hình yêu thú nói không dao nhưng nguyên khí phun ra như cái lưỡi màu lục hút lên mình thì nàng ta không chịu nổi.
Không đầy nửa tuần hương sau, miệng hóa hình yêu thú phun ra đạm lục sắc nguyên khí được thu lại, hoàn thành hấp nạp Chân Sùng Minh rồi phun lên Chu Tiếu Xuân.
"Không ngờ Phệ linh thú hóa hình rồi có thiên phú thần thông này."
Ngụy Tác và bọn Nguyên Âm lão tổ nhìn nhau, hiểu ý người kia, Chân Sùng Minh hiện tại như được thay da đổi thịt thành người khác, da cũng sáng rực, không khác nào vừa luyện hóa Tử hồ hoa.
"Nha... Đại nhân!" Cổ Ti Lệ đang ngưng luyện phi kiếm kiếm thai đột nhiên kinh hô. "Hai Hoang thần nô quay lại!"
"Về rồi?"
Cơ Nhã và Nam Cung Vũ Tinh cũng kích động nhìn về phía Cổ Ti Lệ chỉ.
Quả nhiên hay Hoang thần nô xuất hiện.
Hai Hoang thần nô cũng đến trước mặt Ngụy Tác đoạn "Viêm" lại xòe tay, có hai nhánh linh dược. Một đóa hoa lam biếc và một quả như trái đậu màu cam.
"Lại chỉ có linh dược thủy linh nguyên khí?"
"Mãi mà vẫn không hiểu?"
Quét thần thức, nhận ra nguyên khí trong hai nhánh linh dược, Hàn Vi Vi muốn khóc mà không có nước mắt.
Nàng ta cũng nhận ra hai nhánh chỉ thích hợp cho Ngụy Tác tu luyện.
"A..." Rồi nàng ta tròn mắt.
Vì nữ tu Hoang thần nô lại xòe tay với Ngụy Tác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.