"Cạch cạch cạch..."
Cùng lúc Ngụy Tác văng đi, tay gã như có vô số địa khí tràn ra, xương cốt lành lại rất nhanh.
Nam Cung Vũ Tinh nhợt nhạt mặt mày.
Qua lời lẽ và Ngụy Tác thăm dò, Cổ Ti Lệ không gạt cả nhóm, ở đây đại trưởng lão vực ngoại thiên ma phải phong ấn uy năng thuật pháp, nhưng Cổ Ti Lệ không biết rằng nhục thân Thích Già Lam đến mức đó! Như Lai thần mang cũng không thương tổn được y.
Hiện tại nhục thân Ngụy Tác cũng không sánh được với Thích Già Lam thì chỉ e Đại hoang vấn đạo kinh của nàng uy hiếp được.
"Đừng động thủ!"
Linh Lung Thiên thân ảnh loáng lên, đến cạnh gã.
Nó biết nguyên khí uy năng của Nam Cung Vũ Tinh đích xác thương tổn được Thích Già Lam nhưng thực lực của nàng không thể chặn nổi một đòn của y.
Linh Lung Thiên nhận ra Ngụy Tác tựa hồ chưa tuyệt vọng.
Gã còn thủ đoạn nào?
Nó rất hiểu chiến lực của gã mà vẫn không hiểu.
"Cổ Ti Lệ không gạt bọn ta. Chả trách các hạ nghênh ngang vào đối phó bọn ta." Ngụy Tác đích xác không hề tuyệt vọng, dừng lại rồi nhìn Thích Già Lam với vẻ ngươi lợi hại.
"Ta lấy làm lạ sao lúc này mà ngươi còn dám nói thế với ta." Tướng mạo tuấn mỹ đến yêu tà, Thích Già Lam nhíu mày, nhìn thẳng Ngụy Tác lần đầu tiên.
"Xem ra phương pháp của ta đích xác hữu dụng, ngươi không thể biết được ta nghĩ gì?" Ngụy Tác toét miệng cười.
"Ta sẽ biết ngươi dùng phương pháp gì." Thích Già Lam cười lạnh.
"Đợi đã, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1443171/chuong-1242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.