Cuồng hỉ thì cuồng hỉ, tình hình y vẫn rất nguy cấp.
Một Hoang tộc đại năng năm, sáu trượng như xác khô xếp bằng trước quan tài đá, làn da màu lam ánh lên như đang cháy.
Không khí trong tử đồng sắc điện vũ rung lên, một Hoang tộc đại năng được dược lực lam sắc thần dược cứu trị mà từ thạch quan đi ra, xếp bằng dưới đất.
Hoang tộc đại năng này càng đáng sợ, có tới tám cánh tay, có vẻ là chi khác với Tứ tí hoang tộc đại năng, đầu không mọc tóc mà là một cái sừng ngắn choèn. Bát tí Hoang tộc đại năng cũng màu lam, nhưng da nứt nẻ, thấy vào xương cốt, đỉnh đầu thủng một lỗ.
Y xếp bằng dưới đất, lỗ thủng trên đầu và trên mình ánh lên vô số thần văn, như có bão chớp trong mình.
"Chát!"
Quanh bọn Ngụy Tác như có tiếng vang, Tứ tí hoang tộc đại năng không có ai thân cận nên cứu cứu lần lượt, để dược lực chảy vào một quan tài đá cạnh Bát tí Hoang tộc đại năng, một đạo nhân mặc thiết y bước ra.
"Còn có đại năng ở cùng vực ngoại thiên ma!" Trưởng Tôn Tiểu Như vừa sợ vừa giận.
Đạo nhân tuy không thấy rõ diện mục, mặc huyền thiết sắc thần thiết pháp y nhưng hiển nhiên không phải Hoang tộc, mà là tu sĩ đại năng, khí thế thập phần hùng hậu, đi khỏi thạch quan như có vô hình cự chùy gõ lên hư không.
Đạo nhân này là đại năng sáu, bảy vạn năm trước, ở phe Hoang tộc trong Linh Hoang đại chiến.
Đạo như đúc bằng sắt, không trong rõ mặt mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1443079/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.