Xích kim sắc thần quang bay múa trên hư không như có ai đó rải xích kim sắc thần sa xuất lai.
Mắt ánh lên, xích kim sắc thần quang tụ lại, hóa thành một nhân hình, là Hắc Bồ Đề thiên mẫu.
Vô lượng thần quang ngưng thành hư ảnh hắc sắc di lặc phật trước mặt Hắc Bồ Đề thiên mẫu, thinh không tựa hồ có vô số pháp khí phi hành vang vang.
Khí tức cực độ bao lấy nghìn dặm hư không khiến bão tuyết ngưng trệ.
Trời tối sầm, vì Hắc Bồ Đề thiên mẫu đột nhiên xuất hiện mà càng tối, mây đen vây lấy Ngụy Tác, cả hai cách nhau không đầy năm trăm dặm.
"Ngươi không động thủ vì biết không phải đối thủ, còn muốn biết làm cách nào ta khóa chặt được ngươi?" Hắc Bồ Đề thiên mẫu hiện ra, Ngụy Tác dừng lại trên không, ả liền tỏ vẻ cợt nhả.
"Thật ra ai không phải đối thủ của ai thì khó nói lắm, sao chỉ có mình ngươi?" Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh đứng trên không nhìn Hắc Bồ Đề thiên mẫu. Nữ nhân béo ú đen xì này lợi hại hơn tưởng tượng nhiều. Gã không động thủ, đích xác vì thấy ả không định động thủ mà giở trò mèo vờn chuột, gã cũng muốn tìm nguyên nhân vì sao bọn ả trong tình hình này vẫn bám theo được, ngoài ra gã biết ả xuất hiện một mình tất nắm chắc không để gã thoát, nhưng không ngờ ả vừa xuất hiện là nói ra dụng ý của gã.
Đây là công tâm! Hắc Bồ Đề thiên mẫu biểu hiện thần thông tạo cho gã áp lực cực lớn, giờ lại nói thế, bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1443031/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.