Chương trước
Chương sau
"Ai dám tràn trộ vào sơn môn Hóa Thiên giáo, phá hoại cấm chế!"
"Ai dám vào sơn môn phá cả Tam thanh diệt thần cấm!"
Tu sĩ Hóa Thiên giáo đều không dám tin.
Nhiều tu sĩ Hóa Thiên giáo cực kỳ tự đại, không dám tin có người dám vào gây sự, còn những nhân vật quan trọng lại thập phần kinh hãi, họ hiểu cổ điện đó trừ ngoại vi cấm chế thập phần sâm nghiêm thì có không chỉ một Kim đơn đại tu sĩ tọa trấn.
Lọt được vào trong phá hoại Tam thanh diệt thần cấm tất là nhân vật phi phàm!
Tam thanh diệt thần cấm thì người ngoài không biết, là con bài tẩy của Hóa Thiên giáo! Nhưng đã bị hủy!
"Ngụy Tác công phá sơn môn Hóa Thiên giáo, những ai không muốn chống lại thì rời sơn môn Hóa Thiên giáo, hoặc không xuất thủ!"
Giọng nói như thần binh xuất thế, cực kỳ nghịch thiên, vang lên, không chỉ vọng khắp sơn môn Hóa Thiên giáo mà cả Hóa Thiên thành đều nghe rõ.
"Cái gì!"
Nhiều tu sĩ Hóa Thiên giáo vốn cực kỳ tự đại cũng kinh hãi đến rơi cả pháp bảo và pháp khí.
"Cái gì!"
Mọi tu sĩ Hóa Thiên thành bị biến hóa ở Hóa Thiên giáo kinh động, triệt để chấn kinh.
Theo tin tức, Ngụy Tác đã bị Hoàng Thiên đạo dùng một món truyền thừa pháp khí tiêu diệt, nhiều tu sĩ Hóa Thiên giáo và Hoàng Thiên đạo đã đến Hải Tiên thành, cả thần quang pháp thân của Vương Vô Nhất cũng đến, mà Ngụy Tác lại sờ sờ xuất hiện ở Hóa Thiên giáo!
Không phải là ảo giác, cơ hồ giọng nói chấn động thiên địa vang lên thì hôi sắc tàn nguyệt và bạch sắc thần sơn xuất hiện trước sơn môn Hóa Thiên giáo, giáng xuống một dãy điện vũ.
"Oành!"
Điện vũ hóa thành tro, vô số đạo thần quang dấy như lông vũ đúc bằng thần thiết biến diện tích mấy trăm trượng thành đất bằng.
Thần quang ràn rạt thần huyền khí tức, là cấm chế do đại năng Hóa Thiên giáo để lại nhưng bị Ngụy Tác phá.
"A! A! A!…"
Vô số tu sĩ Hóa Thiên giáo hoảng loạn, vô số độn quang như ruồi nhặng chạy lung tung khắp bạch sắc vụ khí. Ngụy Tác không chết mà xuất hiện tại sơn môn Hóa Thiên giáo, ai ngăn được?
"Chát!"
Ô quang từ một hõm núi trong Hóa Thiên giáo lao ra.
Đồng thời, thanh sắc thần huy từ điện vũ gần đỉnh núi quét ra, như cự long vẫy đuôi, hất tan quá nửa bạch sắc linh vụ.
Ô quang trực tiếp quét đi mấy nghìn dặm, như giáng vào hư không, không bị ngăn cản.
Nhưng cũng như chỉ rõ phương hướng, mọi người đều thấy cạnh ô quang có thân ảnh lấp lánh xích sắc và ngân sắc hà quang lóe lên, vượt liền mấy chục dặm!
"Choang!"
Hư không lại chấn động, tích tắc xuất hiện trong tầm mắt mọi người, quanh Ngụy Tác hiện lên nghìn thanh phi kiếm.
Thần quang và kiếm khí với tốc độ kinh nhân lao tới, như mưa rào, như dòng thác trút xuống.
Là nơi phát ra ô quang.
"Phù! Phù! Phù! Phù!" …
Cô số tiếng xung kích và xuyên quan khiến người khác rùng mình vang lên, hõm núi bị uy năng chấn tan, mọi thứ đều hóa thành bụi cát.
"Tiếc là chân thân Vương Vô Nhất không đến Hải Tiên thành…Tô Thần Huyết đâu? Y không có mặt, coi như thoát thân …Với các ngươi mà dám đấu với ta?"
Ngụy Tác cười lạnh, đi tới.
"Oành!"
Quang hoa xung thiên đánh hụt, hơn nghìn thanh phi kiếm biến hõm núi thành bột lại từ dưới đất bay lên, như dòng chảy cắt hơn mười tu sĩ xuất thủ với gã thành mảnh vụn.
"Y… y đã tính sẵn, nếu chân thân Vương Vô Nhất đến Hải Tiên thành, y sẽ xuất hiện tại Hải Tiên thành giết Vương Vô Nhất, Vương Vô Nhất không đến thì y tới phá Hóa Thiên giáo!"
Nhiều tu sĩ Hóa Thiên thành rùng mình.
"Phát động…" Một thái thượng trưởng lão Hóa Thiên giáo kêu to, định phát động pháp khí, nhưng Ngụy Tác chỉ ngoái nhìn là tay lão ôm lấy ngực, máu phun có vòi, tâm tạng tựa hồ nát vụn.
"Chát!"
Một đạo quang hoa trực tiếp xé hư không, giáng vào Ngụy Tác.
"Choang!" Gã thản nhiên, mục quang lóe lên, lưỡng đạo thanh sắc thần quang lao tới, vòng quanh ngọn núi, giáng vào một gian điện vũ.
"A!"
Trong gian điện vũ, tâm mạch hai tu sĩ Hóa Thiên giáo bị đâm xuyên, văng ra.
"Oành!"
Cơ hồ đồng thời, Ngụy Tác vừa bước trên hư không lại thi triển Đăng tiên pháp vực, va vào hồng sắc thần quang bao trùm nghìn trượng.
Hồng sắc thần quang tan đi, Đăng tiên pháp vực của gã cũng không còn.
Hơn nghìn phi kiếm hình thành dòng chảy như cự long lướt qua, từng dải điện vũ hóa thành tro bụi.
"A…"
Hộ sơn pháp trận của Hóa Thiên giáo đã phá tổn, tu sĩ trong thành đều nhìn thấy trận chiến, chấn động không nói thành lời.
Lúc trước Ngụy Tác đánh Thiên Kiếm tông rất vất vả, nhục thân nát mấy lần, Nguyên thủy thần căn suýt cạn hết tinh khí còn hiện tại gã gần như hoành hành.
Không chỉ Ngụy Tác ở trong Hóa Thiên giáo, ai cũng thấy uy năng của gã toàn giáng vào nhưng chỗ linh quang sắp tắt.
Có những cấm chế, tựa hồ bị cường lực phá giải, điện vũ bị uy năng chấn tan.
"Oành!"
Từng tòa cổ điện đổ xuống, sơn môn Hóa Thiên giáo qua mấy nghìn năm truyền thừa cũng bị hóa thành tro không ít công trình.
"Choang!"
Đột nhiên, như thần vương cự chung ngân vang, trên đỉnh núi bắn ra mấy chục dải bạch quang như đại long.
"A!"
"Có người vào chỗ tàng kinh!"
Tu sĩ Hóa Thiên giáo ré lên.
Mật địa trọng yếu nhất, nơi chứa điển tịch và bí thuật của Hóa Thiên giáo cũng bị xâm phạm.
"Xong rồi!"
Không chỉ tu sĩ quan chiến quanh Hóa Thiên thành mà ngay cả đại bộ phận tu sĩ Đăng Tiên tông cũng đầu óc trống trơn nghĩ thế.
"A!"
Trong một địa cung của Hóa Thiên giáo, ít nhất mười lăm bạch bào lão nhân đang xếp bằng gào lên điên cuồng.
"Xoạt
Đạo quang hoa sau cùng của họ phát ra, khí tức bừng lên trên không.
Khí tức không thể nắm bắt như chìm nổi trên không, tạo cảm giác mạnh đến độ có thể giữ cứng chư thiên tinh thần, khiến người ta hoảng sợ sụp xuống đất.
"Chát!"
Đăng tiên pháp vực, bạch sắc thần sơn, dòng kiếm và biển ánh sáng do Sinh tử thư hóa ra đồng thời ép xuống. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, tu sĩ Hóa Thiên thành nhận ra mặt đất rung rinh, nhiều điện vũ sụp đổ.
Đồng thời, Ngụy Tác cùng với tử quang từ hậu sơn Hóa Thiên giáolướt ra, vượt hư không, trước khi khí tức hùng hậu cực độ dấy lên thì đã tan biến khỏi cảm tri của chúng nhân.
"Ầm!"
Sơn môn Hóa Thiên giáo đột nhiên nổ vang, ai nấy nhìn vào thì đỉnh núi sụp xuống, bị Ngụy Tác đánh sập một đoạn! Khói bụi và đá vụn tung tóe, như mấy chục cự long vùng vẫy trong sơn môn Hóa Thiên giáo đổ nát.
"A!"
Tin tức với tốc độ kinh nhân truyền bá khắp Vân Linh đại lục.
Ngụy Tác không chết, tuy không san bằng Hóa Thiên giáo nhưng ra vào như không, gần như biến một siêu cấp tông môn thành phế khư, thế là thế nào?!
"A! Sao lại thế, sao y lại không chết!"
"Y thật ra có bao nhiêu thủ đoạn giả mạo thân hình và khí tức!"
Không biết bao nhiêu tu sĩ, đại năng đều gần như gầm lên.
"A!"
Nhất là trong sơn môn Hoàng Thiên đạo, hai lão giả toàn lực phát động một món truyền thừa pháp khí, tưởng giết được Ngụy Tác đều hộc máu rồi tọa hóa, chết không nhắm mắt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.