"Thế nào, cả ngươi cũng không nhìn rõ?"
Trong đám mây trên chỗ Cổ Kiếm tông tụ tập, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên tế xuất pháp bảo như tấm sa mỏng, che giấu thân ảnh.
Từ vị trí của cả hai, tinh quang thoạt ẩn thoạt hiện, bao trùm mấy dặm, Ngụy Tác lấy làm lạ vì Linh Lung Thiên mắt lóe kim quang mà không nhận ra tình hình cụ thể.
Toán tu sĩ Ngọc Hành đại lục dùng pháp bảo che đi thân ảnh, bất phàm hơn dự liệu.
"Tiểu tử, chúng ra rồi, bất quá đối phương không có ý quang minh chính đại giao chiến." Lục bào lão đầu lên tiếng.
Ở tụ tập điểm, bọn Cổ Kiếm tông tông chủ lướt ra, hơn trăm tu sĩ tu vi Phân niệm cảnh trở lên đứng hai bên, tế xuất các loại pháp bảo pháp khí, quang hoa đan nhau chói lòa. Tinh quang dừng lại, không ngừng tỏa ra khói vàng như yêu vân, cỏ vẻ định bao kín cả khu vực bảy, tám trăm dặm này.
"Thế nào, dám xâm nhập Thiên Huyền đại lục mà không dám lộ diện quang minh chính đại đấu một trận, tu sĩ Ngọc Hành đại lục đều là loại chuột bọ thế hả?"
"Thành vương bại khấu, những lời đó khi nào còn sống sót hẵng nói." Tiếng cười lạnh vang lên, giọng cười chói tai như tinh kim va nhau, rõ ràng là tu sĩ lùn của phe Ngọc Hành đại lục.
"Tiếc thật, các ngươi tính nhầm rồi, sẽ chết ở đất khach." Được Ngụy Tác hứa nên Cổ Kiếm tông tông chủ cũng cười lạnh.
"Vù!" "Vù!" "Vù!"...
Cùng lúc, đại hình cấm chế chỗ dày đặc công trình của Cổ Kiếm tông đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442914/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.