"Không biết tu vi của họ thế nào." Ngụy Tác đi trong Chập Khí hải, có phần thắc thỏm.
Từ biệt rồi trùng phùng, chắc chắn phải hâm nóng, không thì đối với Ngụy Tác, tu đạo quá khô khan.
Do vấn đề xuất thân, không bị đại tông môn ảnh hưởng nên gã luôn giữ tư tưởng của tiểu gian thương Linh Nhạc thành.
Đối với tu sĩ của đại tông môn, từ lúc nhập môn là bắt đầu leo lên, từ ngoại môn đệ tử nỗ lực thành nội môn đệ tử, rồi phấn dấu thành chân truyền đệ tử, tiếp đó tranh giành trở thành chân truyền đại đệ tử, người kế thừa ngôi tông chủ.
Tại tông môn thì địa vị càng cao, nguồn lực càng nhiều, càng được truyền thừa lợi hại, tu sĩ từ bé đã sống trong hoàn cảnh này, không có dã tâm không được.
Công thành cướp đất, xưng hùng thiên hạ, thành tựu vô thượng bá nghiệp... Nhiều nhân vật bò lên đỉnh cao tại tông môn, tông môn không còn trở ngại nữa là nhìn ra thiên hạ, đấu với khác tông môn, với tu đạo giới của đại lục khác. Đối với nhiều tu sĩ, đó là ý nghĩa tu đạo, dù cả những nhân vật ẩn thế đạm bạc danh lợi, nhưng tuyệt đại đa số mọi người đều bị cuốn vào vòng tranh đấu, nhất là đại tu sĩ của tông môn lại càng khó tránh. Lớn lên trong một đại tông môn, thậm chí tu luyện mấy trăm năm thì tu sĩ đó sẽ có tình cảm rất sâu với cây cỏ ở đó, gặp ngoại địch sẽ toàn lực đối phó.
Ngụy Tác hiểu thập phần thấu triệt điểm này, nên đến giờ gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442889/chuong-960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.