"Tiếc là không thể bắt sống, y đúng là bí thuật phi phàm."
"Không nghe tu sĩ Công Đức tông đó kêu hả, ba thần huyền liên thủ vây giết mà còn bị y đả thương một giết một, một thần huyền bỏ chạy, với thần thông như thế mà đòi bắt sống là bất khả thi, không trừ đi, mấy tông môn chúng ta sau này ăn ngủ không yên."
"Không trừ y tất thành đại hoạn kinh thiên, đáng lắm..."
Từng thân ảnh từ núi rừng, từ hư không hiển hiện ra.
"Minh Đức đáng thương, đối phương vì đối phó ta mà dùng cả vật đó, ta cũng chịu." Ngụy Tác dừng lại, lẩm bẩm kiểu mèo khóc chuột, đồng thời truyền âm cho Linh Lung Thiên, "Cương nha muội, chốc nữa nhìn cho rõ, nếu có vật như thế chưa biết chừng chúng ta thảm rồi."
"Ngươi tưởng đó là đê giai pháp phù, ở đâu cũng có hả. Vật này ở thời đại của ta, cả tu đạo giới cũng hiếm có. Trừ vài tông môn đại năng, lấy đâu ra cường giả chân tiên cấp hoặc thần huyền cấp phí lực khí luyện chế một món pháp phù có uy năng tương đương với thuật pháp của mình mà lại uy hiếp được mình." Linh Lung Thiên hầm hừ nhưng không dám ơ hờ, thập phần cẩn thận quan sát từng tu sĩ.
Tinh quang chói lòa đột nhiên từ trên không hiển hiện, như lưu tinh đáp xuống.
Vô số tinh quang như đom đóm bao lấy một mặc tu sĩ minh hoàng sắc pháp y, da y như bạch ngọc, diện mạo tuấn nhã, chừng ba mươi tuổi, phát ra khí tức đế vương cửu thiên thập địa, duy ngã độc tôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442788/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.