"Mỗ định để y thống khoái." Ngụy Tác bình tĩnh nhìn Lưu Chân Võ nói.
Lưu Chân Võ đã thụ trọng thương, ban nãy Ngụy Tác và Minh Đức kinh thiên đối quyết, y bị uy năng va phải, giờ sinh cơ chưa đoạn tuyệt, nhưng thị hôn mê bất tỉnh.
"Thể nội y chưa biết chừng có cấm chế bí mật của Hoàng Thiên đạo, giết đi thì tu sĩ Hoàng Thiên đạo có thể biết được phương vị của chúng ta, e rằng khó thoát được." Minh Đức đề tỉnh đạnhứco.
"Đích xác hơi phiền." Ngụy Tác nhìn Linh Lung Thiên, "Cương nha muội có cách gì không?"
"Cứu người mới khó chứ giết thi dễ." Linh Lung Thiên hầm hừ, nhét Lưu Chân Võ vào tay áo.
"Thế là được? Cương nha muội, pháp của ngươi trong đại chiến như thế mà không hề tổn hủy, cả thần huyền đại năng cũng không nhận ra trong đó có không gian khác thì có thần diệu gì?" Ngụy Tác càng lúc càng thấy pháp y của nó không phải thị phàm phẩm. Linh Lung Thiên bị Minh Đức nhận ra thân phận, liền thu Bắc Mang hóa hình phù, bạch sắc pháp y tuy dính máu nhưng trừ khí tức cổ kính thì không hề phá tổn.
Linh Lung Thiên bĩu môi: "Đây là bí mật riêng, ngươi không có quyền biết."
"Theo điển tịch, thượng cổ yêu vương đều là kinh thiên đại năng, hôm nay gặp quả nhiên bất phàm." Minh Đức mắt lóe thanh quang, dùng bí pháp tra xét Linh Lung Thiên, nhưng không thấy bạch sắc pháp y của nó khác thường nên lắc đầu.
"Ngươi đừng có lắc đầu, lắc nhiều thành kẻ ngốc đấy." Linh Lung Thiên bĩu môi.
Minh Đức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442743/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.