Chương trước
Chương sau
"Dương chi điểu? Đã khai linh trí? Y có lắm thứ quỷ quái quá!" Thấy Dương chi điểu, Linh Lung Thiên tròn mắt.
Cao giai yêu thú vẫn là cao giai yêu thú, như viễn cổ thiên long dù ở tu đạo giới thời kì nào cũng thuộc hàng đỉnh nhọn. Tại thời đại của Linh Lung Thiên, Dương chi điểu đã khai linh trí cũng là yêu thú không thể xem thường.
Linh Lung Thiên chưa hết chấn kinh thì một đạo thanh quang theo sát Dương chi điểu lướt tới.
"Thanh loan?!" Linh Lung Thiên suýt rớt tròng.
Linh Lung Thiên chưa biết việc giữa thanh loan do Mị ma nữ lộc hóa thành và Dương chi điểu cùng Ngụy Tác, nhưng nó cho rằng Dương chi điểu khai linh trí cũng chỉ là nguyên liệu đỉnh nhọn, rèn thành pháp bảo gì là do tu luyện và tế ngộ. Nhưng thanh loan là đỉnh cấp linh thú, viễn cổ phượng tộc huyết mạch! Thiên sinh cửu cấp linh thú!
Thiên sinh cửu cấp linh thú, cơ hồ ngang cấp với Linh tộc.
"Y..." Nhất thời Linh Lung Thiên cũng thấy quay cuồng, thần huyền đại năng có Dương chi điểu, có thanh loan đi theo đã đành, nhưng một Kim đơn tu sĩ âm hiểm giảo trá nham nhở vô sỉ lại được như thế thì nó không tưởng tượng được.
"Thương thế của ngươi thế nào rồi?" Ngụy Tác không chú ý đến thần sắc Linh Lung Thiên, mà mỉm cười với Dương chi điểu.
Lúc này lông nó sáng bóng, thân thượng linh quang lóe sáng, không vẻ gì thụ thương.
"Lão đại, tiểu đệ không chỉ khỏi thương thế mà tu vi đề thăng không ít, xem này!" Dương chi điểu thập phần hưng phấn, thanh sắc hỏa diễm dấy lên, nhiệt lực kinh nhân lan tỏa, ngọn lửa ngưng tụ như thanh ngọc, lơ lửng kim sắc quang hoa tựa tơ óng, rất đặc biệt.
"Tu vi đề thăng nhanh thế hả?" Thanh sắc hỏa diễm ngưng thành, Ngụy Tác cũng cả kinh. Thanh sắc hỏa diễm ngưng tụ không ít thái dương chân hỏa, tạo cho gã cảm giác không kém gì thái cổ hung hỏa với tu vi Kim đơn lưỡng trọng của gã ngưng thành. Lúc trước hỏa nguyên của Dương chi điểu còn kém thế này nhưng chỉ mấy chục ngày mà nó đạt được, tốc độ đề thăng quá kinh nhân.
"Hỏa nguyên này uy năng quá mạnh, thực lực ít nhất cũng bát cấp yêu thú!" Linh Lung Thiên thấy ngọn lửa Dương chi điểu ngưng thành thì nuốt nước bọt.
Khai mở linh trí, Dương chi điểu đạt đến bát cấp trở lên thì dù không theo tu sĩ, một mình ở man hoang hoang nguyên thì cũng dễ dàng có thành tựu kinh nhân.
Linh thú đã khai linh trí, đại đa số đều khi thất cấp trở xuống chết vì thiên địch, đạt tới bát cấp trở lên, cơ bản đều thành tựu tuyệt đỉnh.
"Cần đa tạ tẩu tử." Dương chi điểu gật đầu với Âm Lệ Hoa, khiến nàng ta đỏ mặt, "Âm Thi tông có bao nhiêu linh dược thích hợp cho bọn tiểu đệ tu luyện thì đều hết rồi. Bà nương, thấy lão đại về còn không chào?"
"Lão đại..." Thanh loan cúi đầu gọi.
"Ngươi chọn cùng Dương Thanh theo ta thì ta sẽ không để ngươi thiệt, có gì có lợi cho ngươi sẽ không tiếc. Quá khứ cho qua luôn, ta sẽ coi ngươi là người cũng phe, mong ngươi cũng quên đi cừu hận." Ngụy Tác nhìn thanh loan, lén truyền âm. Thanh loan đi theo Dương chi điểu thì lúc nguy cấp tại Bắc Linh thành đã cùng tiến cùng thoái, coi như thông qua khảo nghiệm, nên gã mới nói thế với nó.
Thanh loan hơi run lên, ngẩng nhìn ánh mắt gã đầy thẳng thắn, nó tuy không nói gì nhưng khẽ gật đầu.
"Y đúng là biết lôi kéo... Mẹ nó chứ, không biết có phải giả bộ không. Mẹ nó chứ, sao ta lại toàn nói thô bỉ như y nhỉ..." Linh Lung Thiên bực mình lẩm bẩm.
"Kì đạo hữu, Thanh Bình đạo hữu." Bị Dương chi điểu cắt ngang, tới lúc nào Ngụy Tác mới kịp chào Kỳ Long Sơn và Thanh Bình.
"Không sao, chỉ đợi Ngụy đạo hữu đến nên nóng lòng, nghe nói Ngụy đạo hữu tung hoành tứ phương, chắc có tế ngộ kinh nhân, không biết có thể kể lại." Kỳ Long Sơn cười ha hả.
"Chúng ta không nên ngăn cản họ xung kích kết đơn, vừa bố trí vừa trò chuyện." Ngụy Tác mỉm cười, "Lưỡng vị đạo hữu hiện tại bố trí sao rồi?"
"Hai chỗ khác đã bố trí xong, chỗ này cần gần nửa canh giờ nữa..."
"Cả ba cùng ở đây xung kích kim đơn, cùng hút nguyên khí, liệu có bị ảnh hưởng tới kết đơn?"
"Không, ba gian tĩnh thất cách nhau hơn hai trăm trượng, xung kích kim đơn lại có cấm chế phòng hộ, không thể ảnh hưởng, tại hạ có đọc được rằng mấy người cùng xung kích kim đơn, hút thiên địa nguyên khí càng nhiều nên càng có lợi..."
Tiếp đó, Ngụy Tác vừa cùng Kỳ Long Sơn, Thanh Bình bàn về bố trí cấm chế vừa kể lại việc thoát khỏi Bắc Linh thành trung. Kỳ Long Sơn và Thanh Bình nghe đến việc Linh tộc và Hoang tộc, thượng cổ siêu cấp đại năng, cùng Thiên Kiếm tông Hoàng Phủ Tuyệt Luân tự thân truy sát, tất nhiên cả kinh.
Gần canh giờ sau, Kỳ Long Sơn và Thanh Bình bố trí xong cấm chế, Ngụy Tác tăng thêm cho bọn Phong Tri Du một đạo cấm chế.
Phong Tri Du, Trương Châu Dự và Sư Phi Thanh cùng vào tĩnh thất, xung kích kim đơn.
Chúng nhân bàn bạc một lúc, Kỳ Long Sơn và Thanh Bình, tu sĩ họ Trần, Dương chi điểu và thanh loan ở lại tòa điện của Diệp Linh hộ pháp cho Phong Tri Du hòa Trương Châu Dự, Sư Phi Thanh.
Bọn Ngụy Tác được Âm Lệ Hoa dẫn đến một.
Đại điện này vốn dành cho Âm Thi tông Kim đơn tu sĩ nhưng lâu này để không, giờ là chỗ bọn Cơ Nhã pử.
"Cương nha muội đáng chết, sao không tìm tĩnh thất mà dưỡng thương, theo ta làm gì."
"Ngươi quá giảo trá, ta sợ ngươi dùng âm mưu quỷ kế đối phó ta."
"Ta bận lắm, làm gì có thời gian đối phó ngươi, ta mà dùng Động Hư bộ pháp thì sao ngươi theo được..."
"Lừa đảo, Động Hư bộ pháp là do ta phiên dịch cho ngươi, ngươi có nhân tính không..."
Vào điện, Ngụy Tác định bỏ lại Linh Lung Thiên, bàn việc riêng cùng bọn Cơ Nhã nhưng Linh Lung Thiên không chịu. Tranh cãi một lúc, cả hai đạt thành hiệp nghị, Ngụy Tác cùng bọn Cơ Nhã vào một gian tĩnh thất, Linh Lung Thiên đợi ở gian gần nhất.
Vù!
Ngụy Tác cùng bọn Cơ Nhã và Lý Tả Ý vào tĩnh thất, Ngụy Tác lấy ra hai tấm kí sự thanh phù, dồn chân nguyên khắc lên tường.
Gã khắc lên tường là toàn bộ kinh văn và năm hình ảnh mà Lý Tả Ý đọc ra.
Ngụy Tác vội khắc ra vì thần trí Lý Tả Ý thập phần hỗn loạn, ai biết được tiếp đó sẽ là gì, chưa biết chừng sẽ thật sự điên khủng, không nhân lúc này thì có khi y quên hết mọi việc về Liệt khuyết tàn nguyệt cũng nên.
"Thỏ huynh đệ, đây là kinh văn và hình vẽ để phát ra hôi sắc loan nguyệt, nhưng thứ tự không chuẩn, huynh đệ có nhớ không?"
Khắc xong, Ngụy Tác hỏi Lý Tả Ý.
"Kinh văn... quen lắm..." Lý Tả Ý thấy Ngụy Tác khắc xong thì nói.
"Không vội, cứ từ từ nghĩ." Ngụy Tác lại nhìn lên năm hình ảnh.
Năm hình ảnh thập phần hoàn chỉnh, trầm ngâm một lúc đoạn Ngụy Tác tự đoán được ba trật tự khiến chân nguyên lưu.
Lý Tả Ý rất có thể nhớ được trật tự chính xác của Liệt khuyết tàn nguyệt, kinh văn thượng còn có nhiều điểm vi diệu, nên gã không dám thử. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
"Chúng ta sang tĩnh thất khác, ta còn một cổ kinh cần tham ngộ cùng mọi người." Lý Tả Ý nhất thời không thể lần ra trật tự, Ngụy Tác định để y ở lại một mình nên bảo bọn Cơ Nhã.
"Ta có việc cần sắp xếp, truyền tin cho Hiên Viên lão tổ gom thủy hệ yêu đơn... Đệ có việc gì cứ dặn đệ tử Âm Thi tông là được, ta sẽ bảo họ nghe lệnh..." Âm Lệ Hoa đỏ mặt lướt đi.
"Ta đi nghiên cứu Tây tịnh lưu li xem có thể tu luyện được không." Hàn Vi Vi đỏ mặt lướt đi.
"Tỷ cũng lĩnh ngộ Đại hoang vấn đạo kinh đã." Nam Cung Vũ Tinh thoáng đỏ mặt, theo gót.
"Ta... ta đi xem sao..." Thủy Linh Nhi nói đoạn, không tìm được cớ gì nên đỏ bừng mặt, nói xong là chạy.
"Chuyện đó..." Ngụy Tác tròn mắt, chỉ còn lại Cơ Nhã. "Cái gì đây, ta có Địa Mẫu cổ kinh cần tham ngộ, không phải ý đó đâu." Gã hiểu ngay bọn Hàn Vi Vi hiểu lầm, thật muốn khóc mà không có nước mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.