"Luân hồi kinh luân, huyền giai đỉnh cấp pháp bảo sánh với Phá diệt thần thương!"
Lão nhân trên bình đào cầm lấy hôi sắc thủ trạc thì đã phóng bế toàn bộ chân nguyên của Mã Không Quần đoạn đáp xuống, thậm chí Trấn thiên pháp tướng cũng được lấy ra. Cái vòng tạo cho gã cảm giác cực kỳ kinh nhân, gã định xuất thủ đánh lén chứ không để vật đó lọt vào tay Tiết Siêu Nhiên. Khí tức thanh sắc chuyển luân mà Tiết Siêu Nhiên tế xuất chấn động thiên địa, pháp bảo này là Luân hồi kinh luân.
Thanh sắc chuyển luân lơ lửng trước mặt Tiết Siêu Nhiên đoạn lão dồn chân nguyên vào.
"Vù!"
Thanh sắc chuyển luân quay tít, phát ra linh quang.
"Choang!"
Ngụy Tác thoáng kinh ngạc, Tiết Siêu Nhiên biến vì thanh sắc chuyển luân đột nhiên chấn động, lục sắc quang văn tản đi, hình thành quang ảnh thanh sắc phật tôn nhưng rồi vỡ nát, quang văn tứ tán.
"Xoẹt!!"
Cơ hồ đồng thời, hôi sắc thủ trạc trên tay lão nhân trong số chín tu sĩ vừa bỏ chạy rung lên.
"A!"
Gã nhận ra chín tu sĩ đều mềm nhũn ngã xuống, lão nhân không nắm được cái vòng, linh quang sáng rực, cái vòng rời tay lão, bay lên không.
"Việc gì hả, lẽ nào trong pháp bảo này có khí linh?!" Lục bào lão đầu cảm tri được, kêu lên không dám tin trong tai Ngụy Tác.
"Chuyện đó..." Thân ảnh Ngụy Tác cũng sững lại.
Chín tu sĩ không chết, chỉ như mất hết khí lực, không động đậy nổi, hôi sắc thủ trạc quá cổ quái, không ai biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
"Choang!"
Luân hồi kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442638/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.