"Quả nhiên là tàn thiên, nếu Thiên đế vẫn tinh thiên thật sự tất không tổn hại gì cho bản thân, thậm chí lĩnh ngộ về tinh thần nguyên khí sâu hơn."
Trời tối dần, vạn vật yên tĩnh, yêu thú trong mấy vạn dặm tựa hồ cảm giác được nguyên khí trong trận chiến kinh thiên giữa các đại tu sĩ nên không dám đến gần.
Ngụy Tác và Phong Ngô Thương đi trong phế khư cự thành, nhắm sơn môn di chỉ của U Minh cung, Ngụy Tác chăm chú tham ngộ "Bắc minh đấu chuyển nhiên nguyên thiên pháp".
Môn thuật pháp này dồn chân nguyên ngưng thành một điểm, chảy như sao băng tại mấy khiếu vị đặc biệt rồi cháy lên, dệt thành phù văn dẫn tinh thần nguyên khí rơi xuống.
Chỉ môn tàn thiên này đã huyền ảo vô vàn, Thiên đế vẫn tinh thiên thật sự còn có "Tụ tinh thiên" khiến cho tinh thần nguyên khí càng ngưng tụ, hình thành một vì sao sáng, rút nguyên khí trong đó bổ sung cho hao tổn khi thi triển.
Hiện tại tàn thiên của Thiên đế vẫn tinh thiên uy lực tuy mạnh nhưng không thể thi triển liên tục, còn Thiên đế vẫn tinh thiên chính tông thì chỉ cần tu sĩ đủ chân nguyên là thoải mái thi triển, như Liệt khuyết tàn nguyệt, uy năng khó tưởng tượng nổi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Tu đạo giới không biết từng xuất hiện bao nhiêu thuật pháp cùng công pháp khó tưởng tượng nổi, nhưng nhiều môn đã biến mất, có môn dù được lưu truyền nhưng đời sau không hiểu, không rõ Phong Ngô Thương hiểu phù văn này không."
"Phong đạo hữu, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442616/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.