"Thỏ huynh đệ... là huynh đệ?"
Nghe tiếng Ngụy Tác, hôi hắc sắc thân ảnh sững lại, tỏ ra không dám tin.
Đoạn như tìm được chỗ dựa, thân ảnh đó lướt về phía gã.
"Là mỗ, mỗ ở đây."
Ngụy Tác phất tay, đánh ngất cả Phượng lân thanh ưng và đệ tử Huyền Phong môn trên lưng nó, chân nguyên bao lại, dưới chân xuất hiện một đám mây lửa chỉ hướng cho hôi hắc sắc thân ảnh đoạn lăng không lao tới.
Hôi hắc sắc thân ảnh chính thị Lý Tả Ý.
Hư ảnh hình ngọn núi đen liên miên của Lý Tả Ý đã thoạt có thoạt không, như ngọn nến trong gió, sẽ tắt bất cứ lúc nào.
Y vẫn mặc Thanh minh pháp y được Ngụy Tác cho nhưng pháp y đã hỏng, rách nát tơi tả, thương tích đầy mình, không khác gì lần trước gặp gã. Ngực phải y còn một vết thường chừng ba tấc, xuyên thấu ra lưng, miệng vết thương có quang hoa lấp lánh, máu vẫn chảy tràn.
Khí tức của y cực kỳ suy lão, mặt nhăn nheo, thân thể còng xuống, đầu tóc trắng toát, chân nguyên và kim đơn uy năng sắp suy kiệt, có thể chết bất cứ lúc nào.
Dáng vẻ lão đã già nua, thần sắc cực kỳ kinh hoàng, ánh mắt nhìn Ngụy Tác trong veo, đầy cao hứng và cảm động, như đứa trẻ bỏ nhà đi, sa vào đường cùng lại thấy người nhà.
"Thỏ huynh đệ, đúng là huynh đệ." Đến gần Ngụy Tác, Lý Tả Ý nhanh hẳn, ngọn núi đen nhánh liên tục tan vỡ, thân thể còng xuống nhảy tung lên không đồng thời phun máu.
"Oành!"
Ngụy Tác chấn động khí tức, chân nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442607/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.