"Đi rồi... thỏ ở Vân Linh đại lục đi rồi..." Ngụy Tác vừa ra ngoài thì Lý Tả Ý chỉ lên không nói.
Trên thinh không, còn thoáng thấy độn quang của Âm Lệ Hoa.
"Ngụy Tác, tỷ ấu nói sẽ sai người truyền tin, thu hút người của Huyền Phong môn." Cơ Nhã bảo.
Ngụy Tác nhìn theo Âm Lệ Hoa, lòng thoáng chút buồn.
Gã biết Âm Lệ Hoa trên đường về sẽ thuê người loan tin đã gặp Lý Tả Ý. Huyền Phong môn rất có thể bị tin tức đó thu hút. Mặc Ngọc lĩnh chỉ còn lại người của Chân Võ.
"Đi, chúng ta đến Mặc Ngọc lĩnh! Cơ Nhã, nàng điều khiển phi độn pháp bảo lướt giữa tầng mây, ta tiếp tục tu luyện." Thoáng sau, Ngụy Tác thu liễm tâm tình, gật đầu với Cơ Nhã.
Âm Lệ Hoa và gã đều có người cần cứu, gã lại không thể phân thân nên cứ xử lý gọn ghẽ mọi sự với có cơ hội trùng phùng.
"Nếu không vì Hứa Thiên Ảo bức bách, giờ ta đã cùng tỷ ấy đến Vân Linh đại lục, xử lý việc của Âm Thi tông xong rồi quay về."
Gã đổ tội cho Hứa Thiên Ảo luôn.
Còn vương lại hương thơm của người ngọc, sát cơ của gã với Hứa Thiên Ảo càng lúc càng mạnh.
"Ầm!"
Lướt lên mây, đỉnh đầu Ngụy Tác phun ra thủy linh nguyên khí kinh nhân, ngưng thành hình thần linh, hút một viên thiên long yêu đơn vào, vô số nguyên khí không ngừng gột rửa. Cùng lúc, vô số lỗ chân lông trên mình gã mở ra, phun trào nguyên khí. Lượng phun ra cực kỳ kinh nhân, tạo cho người ta cảm giác như kình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442546/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.