"Kim đan hà quang lúc kết đan, uy thế cực lớn, phẩm giai công pháp khẳng định không thấp."
"Thật ra là ai kết đan thành công?"
"..."
Bên ngoài chỗ bọn Cơ Nhã ở tụ tập rất đông tu sĩ.
Nhiều tu sĩ đô thì thầm xem có nghe ngóng đươc gì không, có tu sĩ thậm chí ảo tưởng mình vì nguyên nhân nào đó được Kim đan đại tu sĩ thu làm đệ tử hoặc ban ân huệ gì đó.
Nhưng bên trong chợt vang lên giọng nói dị thường băng lãnh.
"Có đệ tử Linh Thú cung không? Tại hạ muốnu cầu kiến Tâm Hữu Lan, làm phiền thông báo."
"Cầu kiến Tâm Hữu Lan?"
Tu sĩ tại trường đều ngẩn người. Danh hiệu Tâm Hữu Lan thì tu sĩ Vạn Thọ thành đều biết, không ít đệ tử Linh Thú cung cũng đến đây.
Mấy đệ tử Linh Thú cung nhìn nhau, một người lướt nhanh về sơn môn.
"Ta thích thanh tĩnh, không thích ai vây ở ngoài chỗ ở, các vị nể mặt mà giải tán đi cho."
Tiếp đó, lại giọng nói dị thường băng hàn cất lên.
Mọi tu sĩ tụ tập ở ngoài đều biến sắc, không dám nói gì mà đi ngay. Đắc tội một Kim đan đại tu sĩ có hậu quả gì, toán đê giai tu sĩ này hiểu rõ, Kim đan đại tu sĩ ở trong tuy nhiên nói năng khách khí, tuy bảo là nể mặt thì giải tán nhưng nếu ai còn ở lại thì coi như không nể mặt. Hàm ý tiếp theo không cần nõi rõ.
Không lâu sau, một con thanh sắc man thú lớn cỡ gian phòng đi tới, phía trên là một nữ tu diễm lệ mặc lũ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442496/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.