Không lâu sau, Ngụy Tác và nữ tu đến cửa Tập Cổ hiên.
Cũng như lúc Lỗ Đắc Tu dẫn đến, cửa Tập Cổ hiên không có điếm viên tiếp đãi, cực kỳ lạnh lẽo.
"Đinh đinh", Ngụy Tác và nữ tu vào Tập Cổ hiên, bên trong có tiếng chuông vang lảnh lót vang lên, một nữ tu mặc đạm thanh sắc cung trang từ sau bình phong đi ra.
Nữ tu trông chừng hơn ba mươi tuổi, ngực vun đầy, thập phần diễm lệ, mỗi lần đảo mắt đều mang thro phong tình quyến rũ của nữ tử thành thục.
"Lưỡng vị đạo hữu, đến Tập Cổ hiên là có cổ bảo cần giám định chăng?" Khẽ quan sát hai người đoạn nữ tử diễm lệ mỉm cười vào thẳng chính đề.
"Đúng thế, tại hạ đích xác có cổ bảo muốn nhờ quý hiên giám định." Ngụy Tác bình tĩnh như thường gật đầu.
"Hả? Không biết cổ bảo là tàn khí hay còn nguyên?" Thanh sắc cung trang nữ tử mỉm cười.
Ngụy Tác hơi giần giật chân mày, "Thế nào, tàn khí và nguyên lành khác nhau sao?"
"Tàn khí thì phù văn và pháp trận đều phá tổn, thử nghiệm cũng khó hơn, chưa biết chừng sẽ có hung hiểm, gần đây chưởng quỹ khá bận, nếu là mảnh vỡ thì đợi hơn mười ngày nữa." Nữ tử xinh đẹp thong thả giải thích: "Nếu cổ bảo còn nguyên thì không khó bằng, có thể lập tức giám định."
"Hóa ra thế." Ngụy Tác gật đầu, "Cổ bảo của mỗ không phải tàn khí, còn nguyên."
"Không có vấn đề gì, chỉ là cần nói rõ quy củ của Tập Cổ hiên." Nữ tử diễm lệ mỉm cười: "Nếu không thể giám định, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442493/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.