Ngụy Tác nhợt nhạt mặt mày trong tích tắc.
Trường sinh bi dưới chân Thanh Bình khá lớn, hoàng sắc linh quang vừa đủ bao lấy nàng ta.
Nhưng khối dưới chân gã không đủ hoàng sắc linh quang bao lấy nửa người!
"Ngụy Tác!"
Thanh Bình cũng nhợt nhạt mặt mày.
Cùng lúc, Ngụy Tác nghiến răng, từ nạp bảo cổ giới ánh lên hoàng quang.
Là khối Trường sinh bi gã lấy được lúc trước.
Mảnh Trường sinh bi phát ra hoàng sắc linh quang, chạm vào linh quang từ mảnh dưới chân gã, gã ông đầu co người lại.
Tích tắc đó, thân ảnh Thanh Bình đã bị nguyên khí cuốn đi mất bóng.
A!
Tay Ngụy Tác đau nhói nhưng gã không dám nhìn, cứ giữ tư thế đó.
Chốc sau, như bị ép từ một lỗ hổng vọt ra, áp lực quanh gã nhẹ bẫng, toàn bộ nguyên khí điên cuồng tan mất.
Thần thức quét vào, Ngụy Tác vẫn còn kinh hồn dừng lại trên không, đồng thời hai mảnh Trường sinh bi dưới chân nứt vỡ.
Gã đang ở trên một sơn cốc vô danh.
Cơn cốc thập phần man hoang, chắc ở hoang nguyên bên ngoài Thiên khung, nhưng cảnh tượng không tháy những ngọn núi như hoa sen nối liền trong và ngoài Thanh Thành khư, không hiểu đang ở đâu nữa.
Hít liền mấy hơi, Ngụy Tác giơ tay lên xem.
Da tay gã bị lột sạch, lộ ra lớp xương, máu chảy đầm đìa, cực kỳ ghê rợn.
"Ngụy Tác, Mị ma nữ lộc âm hiểm độc ác quá! A! Thù này không báo, cả đời không yên!" Lục bào lão đầu gầm lên.
Ngụy Tác lại có cảm giác sống sót, sự thực lúc ở khe nứt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442465/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.