"Nhánh linh dược nào?" Ngụy Tác và lục bào lão đầu nhìn nhau, hỏi linh điểu.
Dương chi điểu gật gù với chùm quả màu lam đậm.
Ngụy Tác và lục bào lão đầu liền quan sát kỹ.
Chùm quả trông như trái đào nhưng mỗi quả chỉ cỡ viên đỗ, tổng cộng kết mười mấy quả, cành lá cùng màu lam đậm, có mùi rượu thơm nức.
Cành lá rất mềm, chỗ bị Ngụy Tác bẻ đã cứng nhựa, trông như lam hắc sắc thủy tinh lấp lánh phát quang.
"Ực ực!"
Dương chi điểu cực kỳ nhân tính hóa giơ cánh chỉ vào linh dược, đồng thời chỉ vào miệng mình.
"Ý ngươi là sẽ luyện hóa?" Ngụy Tác hỏi Dương chi điểu.
Dương chi điểu lại gật gù.
"Vậy thì, vật này cho ngươi." Ngụy Tác vung tay, ném linh dược cho Dương chi điểu.
Dương chi điểu hưng phấn chăp hai trảo, vẫy đuôi lắc lắc đầu với Ngụy Tác như đanh nịnh gã là hảo lão đại, đi theo quả nhiên có lợi.
Dương chi điểu cắm cổ mổ sạch.
Thoáng sau, không chỉ chùm quả mà cả cành lá đều bị thanh toán gọn, nhựa cũng không chừa.
Cả lục bào lão đầu cũng không biết Dương chi điểu ăn xong sẽ biến hóa gì, Ngụy Tác và lục bào lão thập phần hiếu kỳ, lặng lẽ chờ đợi.
"Chuyện đó..."
Chỉ sau tích tắc, Dương chi điểu đột nhiên co người, hai chân đạp mạnh, người cứng đơ, lưỡi cũng thè ra.
Lưỡi cũng màu lam sậm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đoạn nó ngã hào xuống đất lăn lộn.
"Nó chắc không nhìn nhầm mà trúng độc chứ?" Ngụy Tác và lục bào lão nhìn nhau, tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442450/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.