Mặt dày thì no bụng.
Tại Linh Nhạc thành, lúc còn làm cái nghề rất có tiền đồ là đê giai tiểu tán tu, giao dịch thì gã đều mặt dày thêm này thắt kia cũng là việc bình thường.
Mặt dày để thu lợi thì với Ngụy Tác không có gì phải nói.
Kỳ Long Sơn, Thanh Bình và Pháp Hoa chân nhân không vội, đợi gã nhận thanh sắc ngọc phù của Lệ Nhược Hải xong mới gật đầu, đi trước dẫn đường.
Đi qua thanh sắc quang mạc, Chân Từ thâm uyên hiện ra trước mắt Ngụy Tác.
Trước mặt Ngụy Tác là vực sâu.
Phía trên miệng vực độ trăm trượng và bên trong vực đều lan tràn ngân sắc quang tuyến.
Như từng sợi tơ nhện màu bạc kết lại, cũng giống vô số sợi dây đàn bằng bạc bện vào nhau.
Bờ kia vực là một bình đài đổ nát chỉ còn lại ba mảnh vỡ hình tam giác lơ lửng trên không trung.
Từng đạo hồng sắc quang hoa mê ly như tia chớp lóe lên sau bình đài khiến thinh không ánh màu cam.
Nếu miệng vực này sâu không đáy đã đành.
Đáy vực thì với mục lực của bọn Lệ Nhược Hải có thể nhìn thấy phần nào, với Ngụy Tác thì càng rõ.
Đáy vực có rất nhiều cây trụ cao cỡ ba thân người, tua tủa như măng đá.
Phần lớn trụ đá đã gãy đổ nhưng trên trụ còn nhiều ngân sắc quang điểm, tựa hồ ngân sắc quang tuyến bắt nguồn từ các cây trụ.
Trừ ra, đáy vực còn nhiều bức tượn tu sĩ cầm pháp khí, đại đa số là phi kiếm.
Trên các bức tượng đầy phù văn huyền ảo khôn tả, cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442438/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.