Quy Chân thành và Hoàng Đạo thành cách nhau chừng một vạn ba, bốn nghìn dặm. Khu vực nằm giữa khô cằn, cơ bản bãi cát thưa thớt cây cối.
Trong sa mạc cũng không thiếu yêu thú tứ giai ngũ giai trở lên, nhưng đối với Ngụy Tác và bọn Lệ Nhược Hải không có gì đáng ngại.
Gã không còn e dè gì, kích phát Ly Hỏa phảng đến tốc độ cao nhất.
Dọc đường thấy không ít tu sĩ độn quang, đại đa số là tu sĩ Phân niệm cảnh, Chu thiên cảnh, cả toán cứ tiếp tục lướt qua phía trên.
Với tốc độ của Ly Hỏa phảng thì không đầy nửa ngày là sẽ đến gần Hoàng Đạo thành.
Sau hơn một canh giờ, Ngụy Tác đột nhiên mục quang lóe lên, khống chế Ly Hỏa phảng dừng lại. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Ngụy đạo hữu, sao thế?" Lệ Nhược Hải lập tức trải thần thức rộng nhất nhưng không cảm thấy gì không ổn.
"Phía trước có một toán đông, không rõ là tu sĩ hay yêu thú." Ngụy Tác bất động nhìn tới, tỏ vẻ ngưng trọng.
"Một toán đông?" Lệ Nhược Hải và phu phụ Kỳ Long Sơn, Pháp Hoa chân nhân hơi ngẩn ra. Ly Hỏa phảng có độn tốc gấp mấy phi độn pháp bảo bình thường, họ đã bỏ xa những tu sĩ cùng rời Quy Chân thành, cả tu sĩ Phân niệm cảnh cũng ít nhất gần canh giờ nữa mới tới được đây, nhìn lên không thì họ không thấy gì.
Thoáng sau, trước mặt có một đám mây đen bay về phía bọn Ngụy Tác.
Đám mấy cao mấy trăm trượng độ, dài mười mấy dặm, không do tự nhiên hình thành.
"Mục lực của y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442415/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.