Chỉ nhìn là nhận ra vấn đề.
Ngụy Tác gặp người quen cũ nên nhìn xem có thay đổi gì, chỗ nào nhỏ đi, chỗ nào không lớn lên chăng.
Nhưng Ngụy Tác không phải hạng đẹp trai kinh thiên động địa, Tâm Hữu Lan đương nhiên không nhớ gã là ai, thường thì gã lại kín tiếng, không muốn tu sĩ khác chú ý, luôn mặc phổ thông thanh sắc pháp y, linh khí cũng được Tiềm ẩn quyết thu liễm lại, trông không khác gì Phân niệm kỳ tán tu.
Vạn Thọ thành có ai dám thẳng thừng nhìn Tâm Hữu Lan như thế?
Bên giờ mới là ngoài sơn môn Linh Thú cung, tặc tử đó có vẻ nhìn thỏa thuê.
"Lẽ nào tưởng bản cô nương đến đây dự thi sắc đẹp, mặc thế này cho ngươi nhìn?"
Tâm Hữu Lan thầm cười lạnh, ngoài mặt càng dịu dàng. "Đạo hữu, nhìn tiểu nữ vì thấy tiểu nữ xinh đẹp sao?"
"Hả?" Thấy Tâm Hữu Lan cười mỉm nhìn mình, Ngụy Tác ra vẻ tỉnh ngộ, dù không dùng Dịch dung đan thì tu vi của gã thế này, nàng ta không bao giờ liên tưởng đến tu sĩ vô tình gặp ở Lạc Nguyệt thành mấy năm trước. Lúc ấy Ngụy Tác nhận ra Tâm Hữu Lan ăn vận như thế là cố ý để nam tu nam tu hiếu sắc nhìn rồi thừa cơ gây sự, dù gì nàng ta cũng là thân truyền đệ tử của Linh Thú cung cung chủ nên không thiệt được, thậm chí có thêm kinh nghiệm đấu pháp. Nhưng Ngụy Tác tu vi thế này, còn đang đợi Lệ Nhược Hải thì còn sợ gì, nên nàng ta bảo thế thì gã cố ý giả bộ không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442412/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.