"Hai mươi ba tu sĩ chi thành, mọi truyền tống pháp trận, toàn bộ bị hủy hết?"
Không chỉ tu sĩ tại trường và Ngụy Tác không dám tin, ngay cả lục bào lão đầu cũng kêu lên trong tai gã.
Theo tập quán, tu sĩ Thiên Huyền đại lục phân chia khu vực bắc bộ lớn hơn nhiều nam bộ, tu sĩ chi thành ở bắc bộ cũng nhiều hơn nam bộ và tây bộ, nhưng con số hai mươi ba thành trì quá kinh nhân, tương đương với quá nửa thành trì ở đó.
Một thành trì không có truyền tống pháp trận, tu sĩ qua lại rất khó khăn, lâu dần sẽ biến thành một vũng nước tù đọng, một tu sĩ chi thành phần lớn là tu sĩ Chu thiên cảnh trở xuống, nhiều người đừng nói phi độn pháp bảo mà phi độn thuật pháp cũng không có, nếu không có truyền tống pháp trận thì như Ngụy Tác lúc còn là tu vi Thần hải cảnh, phạm vi hoạt động chỉ là hai nghìn dặm quanh Linh Nhạc thành. Muốn đi xa hơn thì phải qua đêm ở ngoài, với đê giai tu sĩ có khác gì lấy mạng ra liều. Thiên Huyền đại lục bắc bộ là nơi có nhiều yêu thú ở rừng núi nhất đại lục.
"Truyền tống pháp trận bị hủy hết vì cớ gì?" Cực Lạc chân nhân tỏ vẻ cực kỳ ngưng trọng hỏi Bích Hồ chân nhân, "Lẽ nào vì Phá không pháp tinh trong truyền tống pháp trận bị hủy?"
"Ngần ấy truyền tống pháp trận mất tác dụng, đều vì Phá không pháp tinh bị hủy hoại." Bích Hồ chân nhân gật đầu, hai ba mươi đạo quang hoa tản ra, "Phá hủy Phá không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442399/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.