"Hóa ra đổ đấu có nhiều hạn chế như thế, chỉ chọn trong các kiểu so tài." Ngụy Tác cười lạnh.
"Tất nhiên, không có ước định hạn chế thì tất sẽ có những điều kiện cổ quái, tỷ như các hạ chọn một tu sĩ tóc ngắn phe mỗ rồi đòi thi tóc thì đổ đấu cũng vô vị." Thiên La chân nhân mặt mũi lạnh tanh liếc Ngụy Tác, "Có ước định hạn chế rồi, đối với song phương càng công bình, các hạ được chọn hai lần, coi như được ưu tiên."
Thoáng ngừng lại, Thiên La chân nhân lại liếc gã: "Lão phu cũng không muốn có tin đồn rằng lão phu dùng tu vi và Nhàn Vân minh chèn ép tu sĩ khác, so ra các hạ vẫn là vãn bối. Chỉ cần các hạ chấp nhận đổ đấu, thắng hay bại thì ân oán của chúng ta cũng tiêu tan, sau này lão phu sẽ không đối phó nữa, thế nào?"
"Đạo hữu nói vật thì mỗ còn lựa chọn sao?" Ngụy Tác lạnh lùng nhìn Thiên La chân nhân và mấy tu sĩ, bình tĩnh như thường, "Bất quá mỗ không thích thuật pháp công kích thiên cấp đê giai, đổi thành Tráng dương chi thì mỗ sẽ đồng ý đổ đấu."
"Tráng dương chi?" Thiên La chân nhân liếc lam y tu sĩ rồi gật đầu, "Được, như các hạ muốn, nếu các hạ thua thì giao Trường hà thao thiên quyển ra, bọn lão phu thua thì giao ra một viên Phẩm chân đạo đan và Tráng dương chi."
"Đỗ đạo hữu, lấy Tráng dương chi ra." Gật đầu với Ngụy Tác, Thiên La chân nhân vung tay, bạch sắc băng hàn chi khí ngưng thành một băng trụ cao bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442392/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.