Chương trước
Chương sau
Ngụy Tác cho địa đầu xà như Trường Phong chân nhân rất hữu dụng, hoàn thành giao dịch thì trong sơn môn Đông Dao thắng địa diễn ra một việc cực kỳ quỷ dị.
Trong đại điện lơ lửng một quang cầu lớn.
Đại điện trắng ngần, lan tràn bạch sắc vân khí, tạo cho người ta cảm giác như tiên cảnh. Nền đại điện sáng bóng, in rõ bóng hình phản chiếu mà không có kẽ hở, như dùng nguyên một tảng ngọc điêu khắc thành.
Quang cầu lơ lửng trong điện gần như trong suốt, lưu chuyển vô số bạch sắc quang ti như vô số thiểm điện, quang ti là vật nối quang cầu với một tu sĩ đứng trong.
Tu sĩ này lại là Đổng Diệu Chân, nhưng da thịt lúc này gần như trong suốt, kinh mạch đỏ lòm thoạt ẩn thoạt hiện, đầu tóc đã cạo trọc bôi hoàng sắc dược dịch, hình như dược dịch không ngừng dồn vào thân thể lão.
Quanh quang cầu cón năm tu sĩ, đều là tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng, linh khí đặc biệt lan tràn, rõ ràng là linh căn tu sĩ.
Cả Đổng Thanh Y năm xưa bị Ngụy Tác bắt cũng có mặt.
Đổng Thanh Y cũng có tu vi Phân niệm cảnh lưỡng trọng, qua thần thái thì tựa hồ tâm tính không thay đổi gì nhiều so với ba năm trước.
Hiện tại cả Đổng Thanh Y cũng tổn hao chân nguyên thập phần kịch liệt, mặt nhợt đi.
Cách một đoạn thời gian, năm người thay nhau thi pháp phát ra một đạo quang hoa màu đỏ nhạt, thoáng mùi máu tanh.
Một đạo quang hoa giáng lên quang cầu, tinh quang bên ngoài sáng lên mấy phần, vô số bạch sắc quang ti biến thành màu đỏ nhạt, máy giây sau mới lại chuyển thành màu trắng ngần.
Mỗi một đạo quang hoa giáng lên quang cầu, Đổng Diệu Chân lại phấn chấn, cực kỳ dễ chịu.
Thời gian trôi qua, Đổng Diệu Chân ở trong quang cầu đột nhiên bắt pháp quyết ánh lên bạch quang, vỗ vào đỉnh đầu.
Quang cầu rung lên, hoàng sắc dược dịch trên đầu Đổng Diệu Chân tan hết, thân thể lão lại trong hơn mấy phần, thể nội chân nguyên và khí huyết có tốc độ lưu động gấp mấy lần. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Năm linh căn tu sĩ bọn Đổng Thanh Y đều tỏ rõ thần sắc khẩn trương, bắt pháp quyết, phát ra quang hoa gấp mấy lần.
Khung cảnh càng quỷ dị xuất hiện.
Năm hồng sắc quang hoa như năm mũi đao đâm vào quang cầu, toàn bộ quang ti phía trong biến thành xích hồng sắc, thấm vào thể nội Đổng Diệu Chân, thân thể lão lúc này gần như trong suốt nên có thể nhìn rõ quang ti tại vào, tựa hồ thị ngưng thành phù văn huyền ảo.
Phù văn lóe lên tại thể nội Đổng Diệu Chân, cơ hồ lập tức ánh lên mười lăm dải thần hải quang hoa.
Mười lăm dải thần hải quang hoa tựa hồ quay tít khiến dù ánh mắt hay thần thức quét vào đều có cảm giác choáng vàng.
"Chát!"
Tiếng nổ vang vọng, quang cầu to lên gấp đôi, thần hải quang hoa trên mình Đổng Diệu Chân vụn vỡ.
Cùng lúc, hơn vạn khiếu vị trên mình Đổng Diệu Chân sáng lên, hiện rõ năm quang ảnh.
Quang ảnh hình rễ này đều là linh căn hư ảnh, màu sắc khác nhau, rõ ràng là "phong, thủy, hỏa, mộc, lôi" ngũ hệ linh căn!
Năm linh căn hư ảnh và năm linh căn tu sĩ bên ngoài quang cầu có thuộc tính giống nhau.
Đổng Diệu Chân trước kia là mộc linh căn tu sĩ, lẽ nào y nhờ vài năm tu sĩ hiệp trợ, dùng công pháp gì đó biến thành đồng thời có năm linh căn?
"Thành rồi?"
Đổng Diệu Chân biến hóa quỷ dị như thế, bọn Đổng Thanh Y ở ngoài quang câu cũng tròn mắt rồi tỏ vẻ hoan hỉ.
Dị biến lại phát sinh!
Năm linh căn hư ảnh có quang hoa khác màu bê ngoài Đổng Diệu Chân quay tít, như sợi dây thừng nối lại. Quang cầu như thủy tinh bao quanh lão có vết nứt.
Vô thanh vô tức, quang cầu đột nhiên tan vỡ, thủy tinh quang hoa chảy hết vào thể nội Đổng Diệu Chân.
Cùng lúc, năm linh căn hư ảnh tan vỡ, hòa vào nhau biến thành nhũ bạch sắc linh căn hư ảnh, linh khí liễu nhiễu!
"Thiên linh căn?!"
Trong năm tu sĩ xếp bằng, một hỏa hệ linh căn tu sĩ mặc xích sắc đạo bào không nén được kinh hô.
Hiện tại linh căn hư ảnh của Đổng Diệu Chân rất giống với thiên linh căn trong truyền thuyết nhưng lại không phải là thiên linh căn, hư ảnh thiên linh căn không to hơn phổ thông linh căn còn linh căn hư ảnh này lại to hơn hẳn.
Linh căn này rõ ràng không phải thiên linh căn!
Năm tu sĩ chấn kinh cực độ nhìn quang hoa và linh căn hư ảnh thu lại. Đổng Diệu Chân thần tình bình tĩnh đáp xuống nền đất nhẵn mịn.
"Đổng tông chủ, Tiên căn ngũ đã thi pháp thành công?" Im lặng một chốc, một hoàng sam tu sĩ mộc linh căn không nén được lên tiếng hỏi.
"Đúng thế, Tiên căn ngũ mật đích xác đã thi pháp thành công." Đổng Diệu Chân liếc tu sĩ đó.
"Cung hỉ Đổng tông chủ, thi pháp đã kết thúc, có phải đến lúc Đổng tông chủ thực hiện lời hứa?" Mộc linh căn tu sĩ hớn hở nói, mấy linh căn tu sĩ khác cũng vậy.
"Những gì đã hứa với các vị sẽ không thiếu, mỗ sẽ lấy ngay." Đổng Diệu Chân mặt mũi lạnh tanh nói.
Trừ Đổng Thanh Y, bốn tu sĩ đều cuồng hỉ, Đổng Diệu Chân phất tay, mấy đạo chân nguyên điểm xuống nền bạch sắc ngọc thạch bóng loáng.
Chân nguyên chảy vào, mặt ngọc thạch đột nhiên hiện lên vô số lục sắc quang văn, bốc lên thành quang trụ, ngưng thành quang hoa như vầng trăng khuyết.
"Đổng Diệu Chân! Ông định không đưa pháp bảo và công pháp cho bọn ta!" Thấy lục sắc quang hoa ngưng thành, mấy tu sĩ đều hiểu ra, biến hẳn sắc mặt, lấy pháp bảo ra kích phát.
"A!"
Một loạt tiếng tanh tách vang lên, mọi pháp bảo bị lục sắc quang hoa xung kích, thi nhau nổ tung.
"Cha, định làm gì?!" Đổng Thanh Y kinh hãi cực độ hô lên.
Đổng Diệu Chân hành động, lục sắc quang hoa bao trùm cả Đổng Thanh Y như muốn giết cả y.
Đổng Thanh Y hãi hùng hô lên, Đổng Diệu Chân như không nghe thấy, ngẩng mặt lên, mặt mũi lạnh tanh.
Năm tu sĩ, cả Đổng Thanh Y bị lục sắc quang hoa xuyên qua.
"Hổ độc không ăn thịt con, hóa ra ta không phải con ruột của ông?" Oán độc cực độ nhìn Đổng Diệu Chân, nói đoạn Đổng Thanh Y khí tuyệt nhi vong.
Đổng Diệu Chân vốn bất động nhìn lên chợt hành động.
Tay lão đột nhiên bắn ra thủy tinh tinh quang, phân thành năm làn bắn vào ngực năm tu sĩ.
Chân nguyên của cả năm vốn sắp tan lại được rút ra chảy vào thể nội Đổng Diệu Chân!
Chân nguyên của năm tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng bị hút sạch, thần hải cũng triệt để khô kiệt, thi thể không khác gì phổ thông phàm nhân.
Hút sạch chân nguyên năm người, Đổng Diệu Chân nuốt nhanh mấy viên đan dược, lâp tức phát sinh dị biến!
Thanh sắc linh khí từ thể nội Đổng Diệu Chân tràn ra, cuồn cuộn rồi ngưng thành hình thanh sắc trúc trượng!
Trên mình lão có thê hơn một vạn khiếu vị, đột nhiên há ra điên cuồng hút nguyên khí.
Vô số linh khí từ nóc điện chảy xuống, hóa ra nóc điện được xây bằng linh thạch!
"Oành!"
"Oành!"
Hai dải hà quang dâng lên khỏi đỉnh đầu Đổng Diệu Chân!
Kim đan!
Là hai viên thanh sắc kim đan cũng kích cỡ, quang hoa lưu chuyển!
Hai viên kim đan đều cỡ trứng gà, quang phù lưu chuyển, càng lúc càng ngưng tụ, tựa hồ sắp ngưng kết thành hình!
Đổng Diệu Chân ngưng đan? Lại ngưng thành hai viên kim đan?
"A!", lão gào lên thảm thiết. Lão tỏ rõ thần sắc cực kỳ thống khổ, tay chụp lên đầu như muốn cào tung óc.
Chụp lung tung một lúc khiến đầu bị thương nhiều chỗ, Đổng Diệu Chân chợt xé đứt cả tay trái!
Xét đứt tay trái, thân thể Đổng Diệu Chân rúng động, tựa hồ khôi phục lại, thần sắc thống khổ giảm đi.
Không lâu sau, hai viên thanh sắc kim đan lơ lửng trên đầu triệt để ngưng tụ, hà quang rực rỡ, kết đan thành công.
Tấtc ả đều không dám tin vì Thất Tinh thành không hề có thiên địa nguyên khí dao động đặc biệt, không có hiện tượng tu sĩ kết đan thành công.
Hai viên kim đan triệt để ổn định, Đổng Diệu Chân mở bừng mắt.
Nhìn cánh tay gãy, lại nhìn thi thể Đổng Thanh Y, Đổng Diệu Chân nở nụ cười khổ khôn tả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.