"A!" Tất cả chìm vào triệt để hỗn loạn. Nhiều tu sĩ kinh hãi phát hiện, kích phát thuật pháp và pháp bảo oanh kích lên mớ dây leo đều không cạo đứt được vỏ. Dây leo này không phải phổ thông pháp bảo, cuốn trượt là thu về mà không ngừng quay tít trên không. So ra, các tu sĩ như đàn nhặng bay loạn xạ, bị quật tơi bời. Một tu sĩ bị cuốn lấy. Tiếng xương vỡ và tiếng kêu thê thảm không ngừng vang vọng tầng không sơn cốc. Chỉ thoáng sau, gần nửa số tu sĩ bị quét sạch. "Chuyện gì hả?" Kim Chung thượng nhân chưa kịp hiểu ra là chuyện gì thì ba nhánh Diệt tiên đằng đã cuốn lấy lão, từ xa nhìn lại như ba con cự mãng đang vần một quả trứng vàng. "Cách", kim sắc quang tráo bên ngoài Kim Chung thượng nhân bị ba dây Diệt tiên đằng quấn lại, xuất hiện vết nứt. Kim Chung thượng nhân biến sắc, hai tay vung lên, hắc sắc niệm châu rực hắc quang đâm thủng một nhánh Diệt tiên đằng. Nhưng nhánh Diệt tiên đằng cơ hồ không bị ảnh hưởng, lực cuốn không hề giảm bớt. "Chát!" Kim sắc quang tráo của y không chịu nổi, nát vụn. "Đây là Diệt tiên đằng!" Kim Chung thượng nhân chợt nhớ ra, kinh hãi cực độ kêu lên. "Xoẹt!", kim sắc tiểu chung từ tay lão bay ra, hóa thành cả trượng bao lấy lão. Ba nhánh Diệt tiên đằng cuốn tới khiến kim chung rực kim quang, là Phạn văn huyền ảo khôn tả, chặn đứng ba nhánh Diệt tiên đằng. Ba nhánh Diệt tiên đằng kêu canh cách trên vỏ, không làm gì được cái chuông vàng còn Kim Chung thượng nhân không ngừng dồn chân nguyên, nhất thời cũng không thoát được vòng vây của Diệt tiên đằng. "A!" Long hổ do cương phong ngưng thành bên ngoài Trường Phong chân nhân tan vỡ, dùng thanh sắc trường phan nghênh đón Diệt tiên đằng, mặt mày nhợt nhạt, lục thần vô chủ. Bọn Ngụy Tác ở dưới cũng thầm kinh hãi. Tuy biết nhánh Diệt tiên đằng này tương đương với một tu sĩ Phân niệm ngũ trọng trở lên, toàn bộ phát động thì mỗi nhánh còn mạnh mẽ hơn vì Diệt tiên đằng dù bị cắt đứt cũng không tổn hại uy năng. Nhưng cảnh tượng này vẫn khiến tất cả giật mình. Chỉ một tích tắc đó, gần một trăm ba mươi tu sĩ lao xuống đã bị Diệt tiên đằng diệt mất một nửa. Tốc độ giết chóc điên cuồng này khiến người ta không thể tưởng tượng. Nhưng lúc này Ngụy Tác không thể mềm lòng, là đê giai tán tu rất lâu tại Linh Nhạc thành nên gã hiểu rõ bất kỳ tu sĩ này khi găp địch thủ kém hơn đều không nương tay bao giờ. Tu đạo giới hiện thực như thế, không giết người thì sẽ bị người giết. Tay tử tinh anh và trưởng lão các đại tông môn không biết dính máu của bao nhiêu đê giai tu sĩ. "Hàn Vi Vi, Cơ Nhã, cùng ta nhất tề công kích Kim đan tu sĩ gầy gò kia!" Ngụy Tác gắn chặt vào Điếu Sa chân nhân. Trên tay Điếu Sa chân nhân, thanh hắc sắc trúc lâu phát ra thủy khí ràn rạt bao phủ lấy lão, trừ pháp bảo này thì lão lấy thêm ra một thanh ô kim sắc trường đao. Ô kim sắc trường đao được lão điều khiển, phát ra quang hoa hơn năm trượng, uy năng cực kỳ kinh nhân, đao nào cũng cắt xuống một nửa thân Diệt tiên đằng, hai đao là đứt. Thoáng sau có hai nhánh cuốn về phía lão đã bị cắt đứt. Nếu không nhanh chóng đối phó lão, e rằng Diệt tiên đằng sẽ bị chặt đứt hết. "Tiểu Ngân, đánh y!" Nghe Ngụy Tác chỉ thị, Hàn Vi Vi vẫn như lúc thi pháp bình thường, hô vang rồi kích phát pháp bảo có thể phát ra kim sắc lôi trụ, đồng thời Hỗn nguyên ngân oa ngoan ngoãn đứng cạnh nàng ta cũng bừng lên ngân sắc quang trụ. Cùng lúc, kim sắc pháp bảo trong tay Cơ Nhã cũng rực lên một đạo kim sắc tinh quang, cùng thái cổ hung hỏa của Ngụy Tác, hắc sắc quang trụ của Hắc minh cốt quân và quang hoa của Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân đổ hết vào Điếu Sa chân nhân. Ngụy Tác tuy sợ rằng trong tình huống hỗn loạn này sẽ ảnh hưởng đến phi kiếm nên không sử dụng nhưng công kích ít nhất cũng tương đương với mấy đạo giai thượng phẩm pháp bảo. "Không xong!" Điếu Sa chân nhân chỉnh đốn lại, mặt mũi lạnh tanh chém Diệt tiên đằng, đột nhiên cảm thấy pháp lực dao động kinh người phía dưới, thần thức quét vào, liền tỏ ra kinh hãi vô ngần. Thanh hắc sắc trúc lâu phun trào thủy khí, tốc độ tăng gấp mấy lần, thủy khí như dòng suối ngăn chặn kim sắc lôi quang cự trụ hình sư tử trên không, ô kim sắc trường đao cũng rực ô quang ngăn đón kim tinh quang trụ do Cơ Nhã kích phát. Cùng lúc, vô số lam sắc hà quang kinh nhân từ miệng lão phun ra, một viên kim đan tương đương với Diệp Linh bay lên. Lam sắc kim đan hà quang ngưng thành quang ảnh ngư ông cầm cần câu. Điếu Sa chân nhân tu luyện Điếu sa tiên thuật, có được một từ thượng cổ dị nhân tán tu truyền thừa. Công pháp này là địa cấp cao giai, càng tu luyện thì chân nguyên đề thăng song song với không ngừng tăng cường nhục thân và khí huyết, tu sĩ Phân niệm cảnh tu luyện công pháp này, chỉ với nhục thân quật cần cầu cũng ngưng với một con cá mập lao lên bờ. Hiện tại Điếu Sa chân nhân không chỉ công pháp lợi hại, tu vi Kim đan lưỡng trọng, hà quang ngưng hình tuy chỉ là ông già đi câu nhưng uy năng còn hơn Trường Phong chân nhân không biết bao nhiêu lần. Dù vậy nhưng cũng đủ chặn đòn hợp lực của bọn Ngụy Tác! Va vào thái cổ hung hỏa, hắc sắc quang trụ và ngân sắc quang trụ, kim đan hà quang ngưng thành hình ngư ông tan thành vô số điểm lưu quang. Đồng thời, Diệt tiên đằng quanh đó tràn tới, tựa hồ đối với Diệt tiên đằng thì nhục thân Kim đan lưỡng trọng đại tu sĩ càng ngon lành. "A!" Điếu Sa chân nhân kinh hoàng kêu lên, như thể mỗi lỗ chân lông đều ré vang. "Toàn bộ lui lên! Diệt tiên đằng dù cắt đứt một vài đoạn cũng vô dụng!" "Hàn Vô Nhã, mau động thủ áp chế y, bằng không y liên tục phát động công kích thì ta cũng không cứu được Điếu Sa chân nhân." Cùng lúc, Hoàng Nha Tử chưa hề kích phát pháp bảo lợi hại đột nhiên hành động. Đồng thời một pháp bảo như họa quyển màu xanh và trắng được kích phát. Pháp bảo kích phát, thinh không vang lên tiếng dậy sóng ầm ào như đột nhiên có thêm một dòng sông. "Đây là pháp bảo gì mà lợi hại như thế!" Thần thức của Ngụy Tác bao trùm toàn trường, pháp bảo này chưa kích phát thì gã đã cam nhận được uy năng kinh nhân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL "Oành!" "Oành!" "Oành!" Từng ngọn sóng khổng lồ không ngừng pháp bảo của Hoàng Nha Tử tràn ra, giáng xuống. Bọn Ngụy Tác kích phát thái cổ hung hỏa, ngân sắc quang trụ và hắc sắc quang trụ đều bị mấy ngọn sóng ngăn trở. "Đa tạ đạo hữu tương trợ!" Điếu Sa chân nhân nhảy lên, thoát khỏi kiếp nạn. "A!" Mấy nhánh Diệt tiên đằng quấn quanh Kim Chung thượng nhân bị sóng đánh vào thì hé ra, Kim Chung thượng nhân thừa cơ lao ra. Cùng lúc, Lạc tinh thần cung trong Hàn Vô Nhã cũng vang lên tiếng xé gió kịch liệt, một đạo ngân sắc tiễn quang kinh nhân lóe lên trước mặt Ngụy Tác. "Chát!" Ngụy Tác lại ngưng tụ thái cổ hung hỏa, đạo ngân sắc tiễn quang và thái cổ hung hỏa cùng tan biến. "Ngụy Tác, uy năng thủy hệ pháp bảo này hơn nhiều đạo giai, ngọn sóng hung mãnh như thế, phạm vi rộng thế thì gần đạt huyền giai rồi!" Chặn một đòn của Hàn Vô Nhã, lục bào lão đầu lại kêu lên trong tai Ngụy Tác. "A! A! Ngụy tiểu tử, ta phải giết ngươi!" Một đạo đạo độn quang lướt đi lướt lại, mượn uy năng pháp bảo này của Hoàng Nha Tử thoát khỏi phạm vi của Diệt tiên đằng, Hàn Vô Nhã và bọn Trường Phong chân nhân gào lên như mất trí. Hiện tại mấy tu sĩ độn quang thoát được ra cùng còn chưa đầy ba mươi đạo. Chỉ trong tích tắc, Tụ Tinh tông và Đông Dao thắng địa tổn thất một trăm danh tu sĩ, trong số này trừ một số lượng nhất định được thuê mướn thì đều là đệ tử tinh anh và trưởng lão của hai tông môn! Ngần ấy tu sĩ bị Ngụy Tác giết chết, dù giết được gã thì cả hai tông môn cũng lung lay căn cơ. "Tiểu tử, dù gì ngươi cũng là Kim đan kỳ đại tu sĩ, dùng thủ đoạn thế này hả! Có bản lĩnh thì quang minh chính đại ra mặt tử chiến với ta!" Kim Chung thượng nhân tại nộ hỏa xung thiên gầm lên. Tích tắc ban nãy, lão đã mất một món pháp bảo phòng ngự. "Kim Chung thượng nhân, đừng nóng tính." Kim Chung thượng nhân dừng phía trên sơn cốc, Trường Phong chân nhân và Điếu Sa chân nhân vội nhắc nhở. "Sợ cái gì! Giá Diệt tiên đằng tối đa dài ba trăm năm mươi trượng, mỗ biết rõ điểm này, Diệt tiên đằng của y tuyệt đối không làm gì được chứng ta." Kim Chung thượng nhân sầm mặt, "Các vị đừng bị Diệt tiên đằng dợ cho vỡ mật, mau đến chỗ mỗ, chém sạch Diệt tiên đằng! A!...!" Kim Chung thượng nhân chưa nói xong, đột nhiên tỏ rõ thần sắc kinh hãi. Năm nhánh Diệt tiên đằng tràn tới quấn lấy! Kim Chung thượng nhân chỉ kịp kích phát kim chung pháp bảo, liền bị năm dây Diệt tiên đằng quấn lấy. "Diệt tiên đằng sao lại dài thế nhỉ!" Hoàng Nha Tử biến sắc, chỉ kịp nói hộ Kim Chung thượng nhân câu đó. "Oành", mấy ngọn sóng đổ lên năm nhánh Diệt tiên đằng thượng, nhưng Kim Chung thượng nhân đã lọt vào phạm vi công kích cả mấy nhánh Diệt tiên đằng khác, năm nhánh này lỏng ra nhưng còn nhiều Diệt tiên đằng hơn quấn đến thành một quả cầu to. Chỉ một tích tắc, Kim Chung thượng nhân không nhìn thấy kim quang, đoạn lão ré lên kinh hãi. "Cách", Diệt tiên đằng bớt áp lực, phồng lên như quả cầu rồi xẹp xuống. Rõ ràng, Kim đan kỳ đại tu sĩ Kim Chung thượng nhân bị Diệt tiên đằng lấy mạng! "Ta đã bảo là ta không dùng nửa ngón tay mà." Giọng Ngụy Tác từ sơn cốc nhạt nhẽo vang lên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]